Yen Dang
Houston
Mỗi năm cứ vào độ tháng tư tôi lại bùi ngùi nhớ về quê cũ, những ngày bỏ nước ra đi. Nước mắt cũng đã chảy ra nhiều, những giấc mơ hãi hùng vẫn chợt đến chợt đi, tỉnh dậy ngơ ngác một lúc mới nhớ ra mình đang nằm trên giường, chăn ấm nệm êm trên đất Hoa Kỳ tự do và thịnh vượng. Vùng đất ngọt ngào luôn nâng đỡ, che chở, nuôi dưỡng tôi như một người mẹ hiền. Ôi mừng hết lớn! Khi nghĩ đến quê hương vẫn là Việt Nam. Có ai đó, lạ mặt, hỏi tôi, bạn người nước nào? Từ đâu đến? câu trả lời vẫn là Việt Nam. Ôi cái nước Viêt Nam trong trí nhớ già nua của tôi, đọa đầy khốn khổ, chạy gạo ăn từng bữa, cả một mái nhà để chui ra chui vào cũng không có, bom đạn nổ ầm ỹ từng giờ, sống nay chết mai, anh em ly tán; Con cái, cha mẹ mong chờ biền biệt tháng ngày. Có lẽ đến đời cháu tôi, may ra chúng mới có thể tự nhiên trả lời “tôi là người Mỹ, đến từ Houston, Dallas, LA, NY”Ở đây, chẳng bao giờ tôi phải nghĩ đến cái ăn, cái mặc, phương tiện di chuyển, tối nay ngủ đâu, có gì ăn không nhỉ? Cả đến việc nhỏ nhặt tầm thường nhất, xin lỗi quý vị, như chạy quanh chạy quẩn đi tìm một chỗ làm công tác vệ sinh, tôi cũng chẳng phải lo. Nhưng tôi vẫn là người Việt Nam da vàng mũi tẹt, nói tiếng Việt rành hơn tiếng Mỹ, chỉ biết lịch sử Viêt Nam còn lich sử Mỹ thì mù tịt. Chính trường Mỹ thì càng không quan tâm tới. Vẫn nôn nao coi giải Túc Cầu Thế Giới, hơn là những môn thể thao của người Mỹ như foot ball, base ball, basket ball. Có ai trong sở hỏi: “Bạn cá ai sẽ thắng trong giải Super Bowl này?” -Super Bowl gì?. Hay người nào đó phang một câu “Anh chàng Yao Ming bị thương hoài chẳng làm nên trò trống gì!” - Yao Ming nào?, mặc xác hắn chứ!
Tại sao tôi chưa hội nhập được vào xã hội Hiệp Chủng Quốc này. Tôi vẫn chưa tan ra, hòa lẫn với các giống dân khác trong chiếc “The Melting Pot” vĩ đại này nhỉ?Tôi đã sống hơn nửa đời người trong thành phố này, nhưng biết rất ít về nó. Một ngày nọ, người bạn thân từ hồi còn trai trẻ, lâu ngày không gặp, ca bản “Houston có gì lạ không em?” cho tôi nghe. Tôi chẳng thấy gì lạ cả, vẫn những cao ốc nhìn mỏi cổ, vẫn những xa lộ đầy ắp xe cộ chạy lên chạy xuống cả ngày lẫn đêm. Hình như thiên hạ chẳng biết làm gì cho hết giờ nên cứ lái xe ra xa lộ tiêu khiển, đốt săng chơi. Vẫn những ngày hè nóng nực chẳng khác gì Saigon, với những cơn mưa hạ xầm xập kéo đến rổi vội vã ra đi để lại bao nỗi tang thương trên hè phố! Mùa thu vẫn đến âm thầm nhẹ nhàng như cơn gió thổi sau vườn, lúc ra đi cũng chẳng hẹn trước, nhưng không quyên mang theo đám lá vàng xào xạc, chừa lại những hàng cây cao trơ trọi khẳng khiu chào đón gió Đông Phong. Tuyết ư? Hơn 30 năm tôi chỉ thoáng thấy mặt nàng một đôi lần, nàng e lệ đến gõ cửa một buổi sớm mai, hỏi thăm dăm ba câu rồi bye bye ra đi biền biệt! Vâng Houston của tôi chỉ có thế. À, còn nữa chứ, ai đó hay ca bản Mãi Mãi Bên Em của nhạc sỹ Từ Công Phụng:“Đôi khi có những mùa giông bão qua đây,Em thấy đời là những hư hao”Vâng đôi khi cũng có bão tố như Cali có động đất nhưng không sao, ông Trời chỉ dọa hoảng vậy thôi, đâu có hư hao gì nhiều, nắm tay nhau, nhìn vào mắt nhau là thành phố lại hoàn toàn như cũ.Hãy giả như một du khách nhìn từ ngoài vào, may ra có thể trả lời bạn tôi câu hỏi:*Houston có gì lạ không em?TEXAS rộng 696.200 km2Cứ vậy đi, bạn già, hãy nói về Houston của tôi:Houston là thành phố lớn thứ tư nước Mỹ và là thành phố lớn nhất của Texas với dân số khoảng 2 triệu sống trên một diện tích 1500 km2. Đất rộng người thưa nhân công Mễ đầy rẫy, cho nên nhà cửa rẻ rề, hai ba chục ngàn, bạn có thể mua được một chung cư đầy đủ tiện nghi, chỗ đậu xe rộng rãi. Nếu bạn muốn upgrade lên một chút, một hai trăm ngàn bạn có thể mua một gia cư hoành tráng, chẳng phải chung đụng với ai. Đánh lộn trong nhà hàng xóm cũng không ai biết. Nếu bạn muốn chơi sang, bỏ chừng vài trăm ngàn bạn có thể tậu một lâu đài có cả hồ tắm đàng hoàng của một ông hoàng Ả rập nào đó đang hồi xuống dốc (vì mấy vụ biểu tình, xuống đường), tha hồ hưởng nhàn.Người Mễ chiếm tỷ lệ khá cao trong các sắc dân thiểu số, họ làm việc rất chịu khó. Những việc nặng nhọc như làm đường, xây cất cầu cống nhà cửa, toàn là nhân công Mễ, chẳng thấy người da màu hay Á châu nào làm cả, bởi vậy giá sinh hoạt rất thấp. Bạn cần sửa chữa nhà cửa hay chỉnh đốn vườn tược, chẳng khó khăn gì dể tìm kiếm một ông thợ người Mễ giúp cho một tay.Houston được mệnh danh là “Thủ Đô của năng lượng trên toàn thế giới” bởi vì hầu hết các hãng xưởng kinh doanh liên quan đến dầu hỏa đều tập trung ở đây, gồm có kỹ nghệ khoan mỏ dầu, tìm kiếm mỏ dầu, chế tạo dụng cụ khoan dầu, xưởng lọc dầu, phó sản dầu hỏa, chuyên chở dầu bằng hệ thống đường ống dẫn dầu và khí đốt khắp hang cùng ngõ hẻm, còn có những hãng chuyên môn thiết lập các bồn dầu khổng lồ để đầu cơ tích trữ và buôn bán dầu trên thị trường chứng khoán vậy mà chẳng có con ma nào bị đưa ra pháp trường cát như thời ông Kỳ làm Thủ Tướng!. Người Việt mình làm nghề hàn và tiện cho các hãng xưởng đó lương rất cao. Kỹ sư dầu hỏa, hóa học, điện tử, điện toán, luyện kim, cơ khí tha hồ múa may quay cuồng! Ban đêm đi trên cầu cao bắc ngang Houston Ship Channel bạn nhìn về phía đông, sẽ ngạc nhiên thấy hai bên đèn điện sáng rực, còn hơn kinh đô ánh sáng Paris, đó là tụ điểm của những nhà máy lọc dầu hay chế biến phó sản của dầu hỏa .Houston có một trung tâm Y Tế (Texas Medical Center) lớn nhất thế giới rất nổi tiếng về giải phẫu Tim và tri bệnh Ung Thư. Các Ông Hoàng bà Chúa Ả Rập hay về đây để chữa trị. Bác sỹ, Y tá, chuyên viên Y Tế người Việt làm trong các nhà thương đó cũng nhiều. Houston còn có Johnson Space Center, nơi điều khiển Phi Thuyền Con Thoi, Trạm Không Gian (Space Station), cũng như huấn luyện Phi Hành đoàn. Thập niên 80, khi chương trình phi thuyền Con Thoi đang phát triển mạnh, rất nhiều kỹ sư, chuyên gia gốc Việt đã đóng góp một phần đáng kể cho trung tâm này, lại có cả một ông Tiến Sỹ Phi Hành Gia người Việt nữa chứ làm tôi hãnh diện quá đi mất. Đi đâu cũng vỗ ngực “Tôi là người VietNam”.Hải cảng Houston vẫn đứng đầu về số lượng hàng hóa vận chuyển bằng đường biển và thứ nhì về tổng số hàng chuyên chở trên đất và trên biển.
Houston cũng đứng hàng thứ nhì chỉ sau New York về số hãng được xếp vào bảng danh sách 500 hãng hàng đầu (Fortune 500) trong nước Mỹ. Tổng sản lượng của Quốc Gia Houston và vùng phụ cận lên đến 440 tỷ Mỹ kim, xếp hàng thứ 22 trên thế giới trong các nước kỹ nghệ gồm Mỹ, Nhật, Đức, Anh, Pháp.... Thành phố được xếp hạng nhất về ba tiêu chuẩn: Tiềm năng kinh tế, khả năng kiếm việc, và giá sinh hoạt. Lợi tức trung bình cho (gia đình) là $40,443. Cho nên mặc dầu nền kinh tế Mỹ đang gặp khó khăn nhưng tỷ lệ thất nghiệp tại Houston cũng thấp so với toàn quốc. Mới đây tờ báo nổi tiếng về kinh tế Forbes đưa ra danh sách “The best cities for jobs” theo thứ tự như sau:AustinNew OrleansHoustonSan AntonioDallasTrong 5 thành phố kể trên, Texas chiếm đến 4, Houston vẫn đứng hàng thứ 3 mấy năm liền.Một điều đáng lưu ý, có lẽ phần đông cư dân Houston cũng không biết, Trung tâm thành phố có một hệ thống đường hầm, cỡ đường hầm Củ Chi, nối liền các cao ốc với nhau, dài khoảng 11 km, như một thành phố chìm sâu trong lòng đất. Bạn sẽ tìm thấy rất nhiều quán ăn trong đó chẳng thiếu thứ gì, có cả quán ăn Việt bán phở và bún thịt nướng, ngoài ra còn có các tiệm tạp hóa, văn phòng Bác Sĩ, Nha Sĩ, tiệm hớt tóc, làm móng tay, nhà băng, kể ra không hết.Giống như hầu hết các thành phố khác, Houston có một số lượng trường Đại Học đáng kể, thu hút rất nhiều sinh viên ngoại quốc, kể cả Việt Nam, vì giá sinh hoạt rẻ, lệ phí không cao lắm.Nếu quý vị đến Houston để du lịch, tôi xin đề nghị, ngoài khu thương mại Viêt Nam vòng quanh Đại Lộ Bellaire, Beechnut, nên thăm Trung Tâm Không Gian ở Clear Lake, khu giải trí kemah bên bờ vịnh Gaveston, Downtown Houston và Tunnel, Downtown aquadrium, Woodland Waterway, Houston museum of Fine Art, Houston Zoo. Leo lên xe điện, chạy một vòng qua Texas Medical Center.*Houston sử lượcThành phố này được đặt tên Houston để vinh danh vị Tổng Thống đầu tiên của Nước Công Hòa Texas. Tôi hỏng có nói lộn đâu nhé, nhắc lại, Tổng Thống đàng hoàng đó.Tướng Sam Houston đã lãnh đạo thành công cuộc chiến giành độc lập của nước Cộng Hòa Texas khỏi bàn tay thống trị độc tài của Tổng Thống và Tướng Antonio López de Santa Anna xứ Mễ Tây Cơ, người đã tự ví mình như Napoleon của Pháp Quốc. Ông quyên rằng Hoàng Đế Napoleon cũng từng bị đánh bại và chết tủi nhục trong nhà tù! Khi ra trận Santa Anna ra lệnh tất cả tù binh đều phải xử tử lập tức, dù là hàng binh. Như vậy, dân quân nổi dậy tự hiểu rằng sẽ không có tù binh chiến tranh! Chỉ có tử chiến mà thôi!Cuộc cách mạng giành độc lập của TexasTrong những năm đầu sau khi nước Mễ Tây Cơ giành được độc lập từ người Tây Ban Nha, dân Hoa Kỳ đến lập nghiệp tại Texas rất nhiều. Tướng Santa Anna lên nắm quyền xứ Mễ, ông hủy bỏ hiến pháp dân chủ, giải tán quốc hội và chính quyền các tiểu bang, trở nên một Tổng Thống độc tài của xứ Mễ Tây Cơ. Quân đội và hành pháp đều do một mình ông nắm giữ. Khoảng đầu năm 1835 vùng đất Texas vẫn còn nằm trong vòng cai trị của chính quyền Mễ Tây Cơ. Cuộc cách mạng giành độc lập thật sự khởi đầu chỉ vài tháng sau đó. Trong vòng mấy tháng ngắn ngủi, Toàn quân Mễ trên đất Texas đã bị tiêu giệt hoặc đẩy lui về bên kia biên giới. Quân Texas chỉ là một đám quân ô hợp, vũ khí thô sơ, chưa có thống nhất chỉ huy và tiếp liệu. Chính quyền tạm thời vẫn chưa thành hình. Có một điều chúng ta phải cúi thấp đầu bái phục đó là lòng quyết chiến cho tới chết của đoàn quân Texas, tuyệt đối trung thành và vâng lời thượng cấp, không tranh giành địa vị hay quyền lợi, không tàn sát lẫn nhau, chỉ một lòng chống kẻ thù chung. Họ là những nông dân tự trang bị cho mình đạn dược, súng ống, lương thực, quần áo. Đó là truyền thống của cao bồi Texas còn lưu đến bây giờ. Chính quyền có thể cấm bài bạc, đĩ điếm nhưng cỡi ngựa mang súng là quyền tự do cá nhân đó.Chuẩn bị phòng thủAlamoĐầu tiên, quân kháng chiến biến khu truyền giáo Alamo, hiện thời là vùng đất thuộc thành phố San Antonio, thành một pháo đài rộng khoảng 3 mẫu (3 acres) với 1320 feet (400 m) chu vi phòng thủ. Tường bao bọc dầy khoảng 2.75 feet, cao khỏang 9 -12 feet. Thành này vốn lập ra chỉ để phòng ngừa quân da đỏ với vũ khí là cung tên và búa rìu mà thôi, không phải để phòng thủ chống lại đội quân có đại bác như quân của Tướng Santa Anna.Dân quân đặt 19 khẩu đại bác (tịch thu được trước đây của quân Mễ ) vòng theo bờ thành phòng thủ. Họ tin rằng có thể chống cự với một lực lượng đông gấp 10 lần. Lực lượng phòng thủ sơ khởi khoảng gần 100 người, lương thực chỉ đủ cung cấp cho 4 ngày, James C. Neill, vị chỉ huy tạm thời của thành, viết thư kêu cứu với chánh quyền lâm thời, nhưng chẳng ai giúp được gì. Neill bèn tiếp xúc với Sam Houston, một trong bốn vị tổng chỉ huy nghĩa quân để xin tiếp liệu, quần áo, và đạn dược. Tướng Houston tiên liệu rằng không thể nào giữ nổi thành nếu bi đại quân Mễ tấn công nên phái James Bowie dẫn theo 30 dân quân để phá hủy thành Alamo và di chuyển tất cả các khẩu đại bác đi. Không thể tìm được phương tiện chuyên chở đại bác, Neil và Bowie viết thơ thuyết phục chính quyền lâm thời rằng Alamo là cứ điểm quan trọng, đó là tiền đồn để ngăn ngừa quân Mễ. Tương lai của Texas đều phụ thuộc vào vùng đất này. Cuối thơ ông viết một câu rất hào hùng “Chúng tôi long trọng thề rằng thà chết ở chiến hào này chứ không giao thành cho địch!” Hai ông cũng xin cung cấp thêm người, tiền bạc, súng ống, đạn dược. Alamo được cung cấp thêm 30 người và một sỹ quan kỵ binh William B. Travis. Vài ngày sau, một số quân nhỏ tình nguyện cũng nhập bọn. Ngày 11 tháng 2 năm 1836 Neil dời thành để đi vận động nhân lực và tiếp liệu, giao quyền chỉ huy cho Travis và Bowie.Tử chiến thành AlamoTrong khi thành Alamo, gặp đủ thứ khó khăn về nhân lực và tiếp liệu thì đại quân Mễ đang tiến về hướng Alamo bằng đường bộ. Sáng sớm ngày 23 tháng 2 năm 1836 Santa Anna chỉ còn cách thị trấn 1.5 dặm. Thành Alamo được báo động, Dân chúng di tản khỏi thi trấn, nhưng gia đình của dân quân thì dời vào trong thành. Quân Mễ có khoảng 1500 người sẵn sàng tham chiến, Tướng Santa Anna ra lệnh đặt đại pháo phía đông và nam và cách thành khoảng 1000 feet (300 m), đồng thời kéo cao ngọn “cờ máu”, đó là hiệu lệnh tàn sát không tha. Alamo trả lời bằng một viên đạn đại bác lớn nhất trong thành!Mỗi đêm, quân mễ đều quấy rối bằng đại bác mục đích làm mệt mỏi đối phương. Trong tuần lễ đầu tiên vây hãm hơn 200 đạn rơi trong thành. Lúc đầu quân tử thủ cũng bắn trả lại, hầu hết dùng ngay trái đạn của địch quân để bắn trả, nhưng những ngày sau Travis ra lệnh không bắn trả để tiết kiệm thuốc súng.Ngày 24 tháng 2 Bowie bị bệnh nặng nằm liệt giường, Travis nắm toàn quyền chỉ huy phòng thủ.Sáng hôm sau, khoảng 300 quân Mễ, lội qua sông ẩn trong những túp lều gần chân thành để tấn công. Quân trong thành phái người ra thiêu hủy những túp lều đó đồng thời bắn trả lại rất gắt. Sau 2 giờ tấn công, quân Mễ bi thiệt hại nhẹ và rút lui.Ngày 3 tháng 3 quân Mễ được bổ xung thêm 1000 ngươì nữa. Ngày 4 tháng 3 một số nhỏ dân quân tăng viện phá vòng vây từ ngoài lọt vào trong thành.Ngày 5 tháng 3, Travis tập họp quân thủ thành một lần cuối, thông báo cho toàn quân, sự thật là thành sẽ không thể nào giữ nổi vì lực lượng đôi bên quá chênh lệch, lại thiếu súng ống đạn dược, ngay cả lương thực, nếu ai muốn bỏ thành thì ông cho phép rời ngay, vẫn còn kịp. Mọi người đều đòng lòng tử thủ, chỉ trừ một người xin được ra đi.10 giờ đêm ngày 5 tháng 3, đại pháo của quân Mễ ngưng bắn hoàn toàn. Tướng Santa Anna tiên đoán quân đồn trú sẽ rơi vào giấc ngủ say sau bao nhiêu đêm mệt mỏi vì tiếng đại bác. Nửa đêm quân Mễ lặng lẽ tiến gần về chân thành, 500 kỵ binh Mễ bao chung quanh thành ở vòng ngoài để bắt những lính đào ngũ của cả hai bên.Khi còn cách chân thành vừa tầm súng, quân Mễ la to “Hoan Hô Santa Anna”. Tiếng la vang dội vào thành đánh thức quân trong thành vào vị trí chiến đấu, gia đình vợ con lính được đưa vào trong Nguyện Đường của thành để được an toàn hơn. Travis động viên dân quân bằng khẩu hiệu “Hỡi các chiến hữu, tụi Mễ đang tấn công chúng ta, Hãy tống chúng nó vào Địa Ngục, quyết không đầu hàng”Quân trong thành không có đủ đạn đại pháo nên tọng bất cứ mảnh sắt nào vào trong họng súng kể cả bản lề cửa, đinh, móng ngựa, những phát đại bác bắn ra như một phát đạn shotgun khổng lồ, vung vãi miểng ra khắp nơi làm thiệt hại không ít quân Mễ.Travis bị tử trận ngay trong đợt tấn công đầu tiên. Mặc dầu không có người chỉ huy, quân Mễ vẫn không tiến vào được. Trong vòng 15 phút quân Mễ đã tấn công 3 đợt, mỗi đợt tấn công không lên được thành lại kéo ra để sắp xếp chuẩn bị cho đợt kế tiếp. Đợt tấn công cuối cùng quân Mễ dồn về phía bắc thành, nơi đó tường phòng thủ rất mỏng manh, dễ bị chọc thủng, Phía bắc rồi lần lượt phía nam và đông đều bị thất thủ. Quân Mễ tràn vào thành như nước vỡ bờ. Quân trong thành rút về Nguyện Đường và những căn nhà gạch trong thành, từ đó chĩa súng bắn ra ngoài. Một số nhỏ dân quân không rút kịp bèn ẩn nấp trong giao thông hào giữa tường thành và sông San Antonio River, từ nơi đây có thể bắn trả quân kỵ binh Mễ lội qua sông để tấn công mặt phía tây. Với quân số gần 500 kỵ binh tràn qua, tất cả đám dân quân dưới giao thông hào đều tử trận. Một số nhỏ dân quân khác thoát ra ngoài thành về phía đồng cỏ phía đông nhưng bị kỵ binh Mễ đuổi theo giết sạch. Nhóm dân quân cuối cùng rút vào cố thủ trong các căn nhà gạch và Nguyện Đường. Quân Mễ bắn đại bác phá xập tường rồi tràn vào bên trong. Bowie bị giết trên giường bịnh. Những người khác đều chiến đấu đến giọt máu cuối cùng. 6:30 sáng, quân Mễ hoàn toàn làm chủ thành ALAMO, kiểm soát từng tử thi, ai còn cử động đều bị đâm chết.Trong những dân quân tử trận ngoài hai thủ lãnh như Travis và Bowie, Davy Crockett thủ lãnh một đám nhỏ dân quân tình nguyện là nổi tiếng hơn cả. Ông là dân biểu liên bang đại diện của tiểu bang Tennessee, vì bất đồng chính kiến với Tổng Thống Andrew Jackson nên đầu quân vào Texas để phòng thủ thành ALAMO. Ông đã giết chết it nhất 16 lính Mễ bằng dao găm trước khi bị đâm chết, trong khi con dao của chính ông còn cắm sâu trong một xác lính Mễ.Davy CrockettHollywood đã làm rất nhiều phim về Davy Crockett như một người hùng, người khai phá của Hoa Kỳ.Các sử gia ước lượng khoảng 400 - 600 quân Mễ tử thương và dân quân bị giết khoảng 182-257 người.Những người không phải là dân quân đều được thả cho đi, trong đó có cả một nô lệ da đen của thủ lãnh Travis và rất nhiều thân nhân của nghĩa quân. Santa Anna cho mỗi phụ nữ một tấm mền và 2 đồng tiền Mễ bằng bạc (silver pesos) làm lộ phí, đồng thời nhắn tin rằng không ai có thể đánh bại đoàn quân viễn chinh của ông!TEXAS tuyên bố độc lậpTrong khi thành ALAMO bị vây ngặt, các dân biểu họp đại hội và đồng thanh tuyên bố thành lập nước CỘNG HÒA TEXAS và chỉ định Sam Houston làm Tổng Tư Lệnh đoàn nghĩa quân khoảng 400 người! Còn đang chờ đợi để tới giải cứu thành Alamo, họ vẫn chưa biết rằng thành Alamo đã thất thủ. Chỉ vài giờ sau những người được thả ra từ Alamo đến báo tin, Tướng Sam Houston quyết định tất cả dân chúng, quân đội và chính phủ mới thành lập rút chạy về hướng đông. Mặc dầu thiệt hại nặng khi tấn công thành Alamo, quân Mễ vẫn đông hơn quân Texas gấp 6 lần!Santa Anna nghĩ rằng, sự tàn sát thành Alamo sẽ làm khiếp đảm đám quân ô hợp và nhỏ bé của Sam Houston và trước sau gì cũng tan rã. Nhưng ông đã lầm vì quá tự tin và kiêu ngạo.Thành Alamo bị tàn sát làm nổi lên hào khí khắp nơi, thanh niên ào ạt đầu quân dưới quyền Sam Houston. Nếu Santa Anna không quá độc ác, chưa chắc Sam Houston đã có một số quân đông và lòng quyết chiến như vậy.Trận chiến cuối cùngBuổi chiều ngày 21 tháng 4 năm 1836, Sam Houston ra lệnh tấn công quân Mễ bên bờ sông San Jacinto, nằm ở phía đông của thành phố Houston bây giờ. Trận chiến chỉ kéo dài 18 phút ngắn ngủi, dân quân luôn hô to khẩu hiệu “trả thù cho thành Alamo!”. Quân Mễ thiệt hại khoảng 630 người và hơn 700 bị bắt làm tù binh, trong khi chỉ có 9 dân quân Texas bị tử trận.Cuối cùng Santa Anna bỏ chạy và bị bắt làm tù binh ngày hôm sau đó. Sam Houston tha mạng cho ông tướng kiêm Tổng Thống Mễ Tây Cơ và buộc ông ta ký hòa ước trả độc lập cho nước Cộng Hòa Texas. Sam Houston được bầu làm Tổng Thống đầu tiên. Sau khi Texas xin sát nhập vào hiệp chủng quốc Mỹ Châu (USA), Sam Houston được bầu làm Thượng Nghị sỹ, rồi Governor của TEXAS.Cuộc đời của Sam HoustonĐó là một cuộc đời ngoại hạng, một tấm gương lớn cho nhiều người noi theo. Ông sinh ra ở tiểu bang Virginia nhưng lớn lên ở tiểu bang Tennessee. Sống ở nông trại và chơi rất thân với đám người da đỏ Cherokee. Khi cuộc chiến giữa Hoa kỳ và Anh Quốc lần thứ nhì bắt đàu, ông đầu quân làm binh nhì. Leo dần đến chức Trung Úy rồi giải ngũ đi học luật và hành nghề luật sư. Đắc cử dân biểu liên bang 2 lần đại diện cho tiểu bang Tennessee, sau đó đắc cử Thống Đốc Tennessee. Chưa hết nhiệm kỳ ông xin từ chức về sống với bộ lạc da đỏ Cherokee sau đó dọn về Texas cùng với một số bạn bè thân thiết. Được cử làm đại diện cho vùng Nacogdoches trong đại hội bàu chính phủ lâm thời của nước Cộng Hòa Texas.Trong cuộc nội chiến Nam Bắc Mỹ ông rất chống đối việc rút Texas ra khỏi liên bang Hoa Kỳ, nhưng phải chiều theo đa số. Trong cuộc nội chiến Bắc - Nam, chính phủ phía Bắc yêu cầu ông gia nhập Bắc quân nhưng ông từ chối vì không muốn bàn tay mình nhuốm máu người miền nam. Cuối cùng ông về hưu và chết ở Huntsville, đó là một thành phố nhỏ phía bắc của Houston bây giờ.Quý vị nào lái xe từ Dallas về Houston cũng nhìn thấy tượng một ông già chống gậy màu trắng khổng lồ bên xa lộ I-45, đó đích thực là ông. Cuộc đời của ông cho chúng ta rất nhiều bài học. Ông là người sãn sàng chiến đấu cho quyền lợi chung của dân tộc, hy sinh quyền lợi riêng tư của mình vì đại cuộc, không tham quyền cố vị, không hãm hại người không đồng chí hướng với mình, biết rút lui khỏi quyền lực đúng lúc. Hãy nhìn lại bao nhiêu lãnh tụ trên thế giới, lấy danh nghĩa vì quốc gia, vì dân tộc, tranh giành quyền lực và mãi mãi bám lấy nó cho đến chết hay bi kẻ khác lật đổ. Thế gian này được mấy người như Ông Houston, nhất là vào thời mà sự tôn thờ chủ nghĩa cá nhân còn đang thịnh hành trên địa cầu! Tôi xin ngả nón nghiêng đầu kính phục và thắp một nén hương lòng cho ngài.Những ngày gần đây, bao nhiêu cuộc cách mạng đã sảy ra trên thế giới nào là cách mạng Nhung, cách mạng Hoa Hồng, cách mạng Hoa Tulip, Tất cả cùng chung một mục đích lật đổ chế độ độc tài hại dân hại nước. Những kẻ cầm quyền đó chỉ nghĩ đến quyền lợi riêng tư của chính họ mà thôi! Bao giờ đến cách mạng Hoa Nhài hay Hoa Sen nhỉ?Minh-Đạo & Nguyễn Thạch-Hãn
Under President Antonio López de Santa Anna, the Mexican
government began to shift away from a federalist model. The
increasingly dictatorial policies, including the revocation of the Constitution of 1824 in early 1835,
incited many federalists to revolt.[5] The Mexican
border region of Texas was largely populated by immigrants from the United
States. These were accustomed to a federalist government and to extensive
individual rights, and they were quite vocal in their displeasure at Mexico's
shift towards centralism.[6] Already leery of
previous American attempts to purchase Texas,[7] Mexican
authorities blamed much of the Texian unrest on American immigrants, most of
whom had made little effort to adapt to the Mexican culture.[8]
In October, Texians engaged Mexican troops in the first official battle of
the Texas Revolution.[9] Determined to
quash the rebellion, Santa Anna began assembling a large force, the Army of
Operations in Texas, to restore order.[10] Most of his
soldiers were raw recruits,[11] and a large
number had been forcibly conscripted.[12]
The Fall of the Alamo, painted by Theodore Gentilz in 1844, depicts
the Alamo complex from the south. The Low Barracks, the chapel, and the wooden
palisade connecting them are in the foreground.
The Texians systematically
defeated the Mexican troops already stationed in Texas. The last group of
Mexican soldiers in the region—commanded by Santa Anna's brother-in-law,
General Martín Perfecto de Cos—surrendered on
December 9 following the siege of Béxar.[9] By this point,
the Texian Army was dominated by very recent arrivals to the region,
primarily adventurers from the United States. Many Texas settlers, unprepared
for a long campaign, had returned home.[13] Angered by what
he perceived to be American interference in Mexican affairs, Santa Anna spearheaded a resolution
classifying foreigners found fighting in Texas as pirates. The resolution
effectively banned the taking of prisoners of war: in this period of time,
captured pirates were executed immediately.[13][14] Santa Anna
reiterated this message in a strongly worded letter to United States President Andrew Jackson. This letter was
not widely distributed, and it is unlikely that most of the American recruits
serving in the Texian Army were aware that there would be no prisoners of war.[15]
When Mexican troops departed San Antonio de Béxar (now San Antonio,
Texas, USA) Texian soldiers established a garrison at the Alamo Mission, a former Spanish religious outpost which had been
converted to a makeshift fort by the recently expelled Mexican Army.[16] Described by
Santa Anna as an "irregular fortification hardly worthy of the name",[16] the Alamo had
been designed to withstand an attack by native tribes, not an
artillery-equipped army.[17] The complex
sprawled across 3 acres (1.2 ha), providing almost 1,320 feet (400 m)
of perimeter to defend.[18] An interior plaza
was bordered on the east by the chapel and to the south by a one-story building
known as the Low Barracks.[19] A wooden palisade
stretched between these two buildings.[20] The two-story
Long Barracks extended north from the chapel.[19] At the northern
corner of the east wall stood a cattle pen and horse corral.[21] The walls
surrounding the complex were at least 2.75 feet (0.84 m) thick and ranged
from 9–12 ft (2.7–3.7 m) high.[22][Note 1]
To compensate for the lack of firing ports, Texian engineer Green B.
Jameson constructed catwalks to allow defenders to fire over the walls; this
method, however, left the rifleman's upper body exposed.[18] Mexican forces
had left behind 19 cannons, which Jameson installed along the walls. A
large 18-pounder had arrived in Texas with the New Orleans Greys. Jameson
positioned this cannon in the southwest corner of the compound. He boasted to
Texian Army commander Sam Houston that the Texians could "whip 10 to 1 with our
artillery".[23]
The Texian garrison was woefully undermanned and underprovisioned, with
fewer than 100 soldiers remaining by January 6, 1836.[24] Colonel James C. Neill, the acting Alamo
commander, wrote to the provisional government: "If there
has ever been a dollar here I have no knowledge of it".[24] Neill requested
additional troops and supplies, stressing that the garrison was likely to be
unable to withstand a siege lasting longer than four days.[24][25] The Texian
government was in turmoil and unable to provide much assistance.[26][Note 2] Four different
men claimed to have been given command over the entire army:[Note 3] on January 14,
Neill approached one of them, Sam Houston, for assistance
in gathering supplies, clothing, and ammunition.[26]
James Bowie arrived at the Alamo Mission on January 19
with orders to destroy the complex. He instead became the garrison's
co-commander.
Houston could not spare the number of men necessary to mount a successful
defense.[27] Instead, he sent
Colonel James Bowie with 30 men to remove the artillery from the Alamo and
destroy the complex.[26][Note 4] Bowie was unable
to transport the artillery since the Alamo garrison lacked the necessary draft
animals. Neill soon persuaded Bowie that the location held strategic
importance.[28] In a letter to
Governor Henry Smith, Bowie argued that "the salvation of Texas depends
in great measure on keeping Béxar out of the hands of the enemy. It serves as
the frontier picquet guard, and if it were in the possession of Santa Anna,
there is no stronghold from which to repel him in his march towards the
Sabine."[29][Note 5] The letter to
Smith ended, "Colonel Neill and myself have come to the solemn resolution
that we will rather die in these ditches than give it up to the enemy."[29] Bowie also wrote
to the provisional government, asking for "men, money, rifles, and cannon
powder".[29] Few
reinforcements were authorized; cavalry officer William B. Travis arrived in Béxar
with 30 men on February 3. Five days later, a small group of volunteers
arrived, including the famous frontiersman and former U.S. Congressman David Crockett of Tennessee.[30]
On February 11, Neill left the Alamo, likely to recruit additional
reinforcements and gather supplies.[31] He transferred
command to Travis, the highest-ranking regular army officer in the garrison.[29] Volunteers
comprised much of the garrison, and they were unwilling to accept Travis as
their leader.[Note 6] The men instead
elected Bowie, who had a reputation as a fierce fighter, as their commander.
Bowie celebrated by getting very intoxicated and creating havoc in Béxar. To
mitigate the resulting ill feelings, Bowie agreed to share command with Travis.[31][32][33]
As the Texians struggled to find men and supplies, Santa Anna continued to
gather men at San Luis Potosi; by the end of 1835 his army numbered 6,019 soldiers.[34] Rather than
advance along the coast, where supplies and reinforcements could be easily
delivered by sea, Santa Anna ordered his army inland to Béxar, the political
center of Texas and the site of Cos's defeat.[34] The army began
its march north in late December.[34] Officers used the
long journey to train the men. Many of the new recruits did not know how to use
the sights of their guns, and many refused to fire from the shoulder because of
the large recoil.[35]
Progress was slow. There were not enough mules to transport all of the
supplies, and many of the teamsters, all civilians, quit when their pay was
delayed. The large number of soldaderas – women and
children who followed the army – consumed much of the already scarce supplies.
The soldiers were soon reduced to partial rations.[36] On February 12
they crossed the Rio Grande.[37][Note 7] Temperatures in
Texas reached record lows, and by February 13 an estimated 15–16 inches
(38–41 cm) of snow had fallen. Hypothermia, dysentery, and Comanche raiding parties
took a heavy toll on the Mexican soldiers.[38]
On February 21, Santa Anna and his vanguard reached the banks of the Medina River, 25 miles
(40 km) from Béxar.[39][40] Unaware of the
Mexican Army's proximity, the majority of the Alamo garrison joined Béxar
residents at a fiesta.[41][Note 8] After learning of
the planned celebration, Santa Anna ordered General Joaquín Ramírez y Sesma to immediately
seize the unprotected Alamo, but sudden rains halted that raid.[40]
Main article: Siege of the Alamo
The Alamo Flag
In the early hours of February 23, residents began fleeing Béxar, fearing
the Mexican army's imminent arrival. Although unconvinced by the reports,
Travis stationed a soldier in the San Fernando church bell tower, the
highest location in town, to watch for signs of an approaching force. Several
hours later, Texian scouts reported seeing Mexican troops 1.5 miles
(2.4 km) outside the town.[41] Few arrangements
had been made for a potential siege. One group of Texians scrambled to herd
cattle into the Alamo, while others scrounged for food in the recently
abandoned houses.[42] Several members
of the garrison who had been living in town brought their families with them
when they reported to the Alamo. Among these were Almaron Dickinson, who brought his
wife Susanna and their infant daughter Angelina; Bowie, who was
accompanied by his deceased wife's cousins, Gertrudis Navarro and Juana Navarro Alsbury, and Alsbury's
young son;[43] and Gregorio Esparza, whose family
climbed through the window of the Alamo chapel after the Mexican army arrived.[44] Other members of
the garrison failed to report for duty; most of the men working outside Béxar
did not try to sneak past Mexican lines.[45]
I reply to you, according to the order of His Excellency,
that the Mexican army cannot come to terms under any conditions with rebellious
foreigners to whom there is no recourse left, if they wish to save their lives,
than to place themselves immediately at the disposal of the Supreme Government
from whom alone they may expect clemency after some considerations.
“
”
response of José
Bartres to Texian requests for an honorable surrender, as quoted in the journal
of Juan Almonte[46]
By late afternoon Béxar was occupied by about 1,500 Mexican soldiers.[47] When the Mexican
troops raised a blood-red flag signifying no quarter, Travis responded
with a blast from the Alamo's largest cannon.[48] Believing that
Travis had acted hastily, Bowie sent Jameson to meet with Santa Anna.[46] Travis was
angered that Bowie had acted unilaterally and sent his own representative,
Captain Albert Martin.[49] Both emissaries
met with Colonel Juan Almonte and José Bartres. According to Almonte, the Texians
asked for an honorable surrender but were informed that any surrender must be
unconditional.[46] On learning this,
Bowie and Travis mutually agreed to fire the cannon again.[49][Note 9]
The first night of the siege was relatively quiet.[50] Over the next few
days, Mexican soldiers established artillery batteries, initially about 1,000
feet (300 m) from the south and east walls of the Alamo.[51] A third battery
was positioned southeast of the fort. Each night the batteries inched closer to
the Alamo walls.[52] During the first
week of the siege more than 200 cannonballs landed in the Alamo plaza. At first
the Texians matched Mexican artillery fire, often reusing the Mexican
cannonballs.[53][54] On February 26
Travis ordered the artillery to conserve powder and shot.[53]
Two notable events occurred on Wednesday, February 24. At some point that
day, Bowie collapsed from illness,[55] leaving Travis in
sole command of the garrison.[55] Late that
afternoon, two Mexican scouts became the first fatalities of the siege.[56][Note 9] The following
morning, 200–300 Mexican soldiers crossed the San Antonio River and took cover in
abandoned shacks near the Alamo walls.[52][56][57] Several Texians
ventured out to burn the huts[57] while Texians
within the Alamo provided cover fire.[58][59] After a two-hour
skirmish the Mexican troops retreated to Béxar.[52][59] Six Mexican
soldiers were killed and four others were wounded.[52] No Texians were
injured.[60]
A blue norther blew in on
February 25, dropping the temperature to 39 °F (4 °C).[53] Neither army was
prepared for the cold temperatures.[61] Texian attempts
to gather firewood were thwarted by Mexican troops.[53] On the evening of
February 26 Colonel Juan Bringas engaged several Texians who were burning more
huts.[62] According to
historian J.R. Edmondson, one Texian was killed.[63] Four days later,
Texians shot and killed Private First Class Secundino Alvarez, a soldier from
one of two battalions that Santa Anna had stationed on two sides of the Alamo.
By March 1, the number of Mexican casualties were nine dead and four wounded,
while the Texian garrison lost only one man.
I am determined to sustain myself as long as possible
& die like a soldier who never forgets what is due to his own honor &
that of his country. VICTORY OR DEATH.
“
”
Santa Anna posted one company east of the Alamo, on the road to Gonzales.[52][65] Almonte and
800 dragoons were stationed
along the road to Goliad.[66] Throughout the
siege these towns had received multiple couriers, dispatched by Travis to plead
for reinforcements and supplies.[48][67] The most famous
of his missives, written February 24, was addressed To the People of
Texas & All Americans in the World. According to
historian Mary Deborah Petite, the letter is "considered by many as one of
the masterpieces of American patriotism".[68] Copies of the
letter were distributed across Texas,[69] and eventually
reprinted throughout the United States and much of Europe.[56] At the end of the
first day of the siege, Santa Anna's troops were reinforced by 600 men under
General Joaquin Ramirez y Sesma, bringing the
Mexican army up to more than 2,000 men.
As news of the siege spread throughout Texas, potential reinforcements
gathered in Gonzales. They hoped to rendezvous with Colonel James Fannin, who was expected
to arrive from Goliad with his garrison.[70] On February 26,
after days of indecision, Fannin ordered 320 men, four cannons, and
several supply wagons to march towards the Alamo, 90 miles (140 km) away.
This group traveled less than 1.0 mile (1.6 km) before turning back.[71][72] Fannin blamed the
retreat on his officers; the officers and enlisted men accused Fannin of
aborting the mission.[73]
William B. Travis became sole
Texian commander at the Alamo on February 24.
Texians gathered in Gonzales were unaware of Fannin's return to Goliad, and
most continued to wait. Impatient with the delay, on February 27 Travis ordered
Samuel G. Bastian to go to Gonzales "to hurry up reinforcements".[74] According to
historian Thomas Ricks Lindley, Bastian encountered the Gonzales Ranging Company led by Lieutenant
George C. Kimble and Travis'
courier to Gonzales, Albert Martin, who had tired of waiting for Fannin. A
Mexican patrol attacked, driving off four of the men, including Bastian.[Note 10][75] In the darkness,
the Texians fired on the remaining 32 men, whom they assumed were Mexican
soldiers. One man was wounded, and his English curses convinced the defenders
to open the gates.[Note 11][76]
On March 3, the Texians watched from the walls as approximately 1,000
Mexicans marched into Béxar. The Mexican army celebrated loudly throughout the
afternoon, both in honor of their reinforcements and at the news that troops
under General José de Urrea had soundly defeated Texian Colonel Frank W. Johnson at the Battle of San Patricio on February 27.[77] Most of the
Texians in the Alamo believed that Sesma had been leading the Mexican forces
during the siege, and they mistakenly attributed the celebration to the arrival
of Santa Anna. The reinforcements brought the number of Mexican soldiers in
Béxar to almost 3,100.[78]
The arrival of the Mexican reinforcements prompted Travis to send three
men, including Davy Crockett, to find Fannin's force, which he still believed to be
en route.[79] The scouts
discovered a large group of Texians camped 20 miles (32 km) from the
Alamo.[80] Lindley's
research indicates that up to 50 of these men had come from Goliad after
Fannin's aborted rescue mission. The others had left Gonzales several days
earlier.[81] Just before
daylight on March 4, part of the Texian force broke through Mexican lines and
entered the Alamo. Mexican soldiers drove a second group across the prairie.[80][Note 12]
On March 4, the day after his reinforcements arrived, Santa Anna proposed
an assault on the Alamo. Many of his senior officers recommended that they wait
for two 12-pounder cannons anticipated to arrive on March 7.[82] That evening, a
local woman, likely Bowie's cousin-in-law Juana Navarro Alsbury, approached Santa
Anna to negotiate a surrender for the Alamo defenders.[83] According to many
historians, this visit probably increased Santa Anna's impatience; as historian
Timothy Todish noted, "there would have been little glory in a bloodless
victory".[84] The following
morning, Santa Anna announced to his staff that the assault would take place
early on March 6. Santa Anna arranged for troops from Béxar to be excused from
the front lines, so that they would not be forced to fight their own families.[84]
Legend holds that at some point on March 5, Travis gathered his men and
explained that an attack was imminent, and that the Mexican Army would prevail.
He supposedly drew a line in the ground and asked those
willing to die for the Texian cause to cross and stand alongside him; only one
man (Moses Rose) was said to have
declined.[85] Most scholars
disregard this tale as there is no primary source evidence to support it (the
story only surfaced decades after the battle in a third-hand account).[86] However, Travis
apparently did, at some point prior to the final assault, assemble the men for
a conference to inform them of the dire situation and giving them the chance to
either escape or stay and die for the cause. Susannah Dickinson recalled Travis
announcing that any men who wished to escape should let it be known and step
out of ranks.[87]
The last Texian verified to have left the Alamo was James Allen, a courier
who carried personal messages from Travis and several of the other men on March
5.[88]
Commander
|
Troops
|
Equipment
|
350
|
10 ladders
2 crowbars
2 axes |
|
400
|
10 ladders
|
|
400
|
6 ladders
|
|
125
|
2 ladders
|
|
500
cavalry
|
||
400
reserves
|
At 10 p.m. on March 5, the Mexican artillery ceased their bombardment.
As Santa Anna had anticipated, the exhausted Texians soon fell into the first
uninterrupted sleep many of them had since the siege began.[91] Just after
midnight, more than 2,000 Mexican soldiers began preparing for the final
assault.[92] Fewer than 1,800
were divided into four columns, commanded by Cos, Colonel Francisco Duque, Colonel José
María Romero and Colonel Juan Morales.[89][90] Veterans were
positioned on the outside of the columns to better control the new recruits and
conscripts in the middle.[93] As a precaution,
500 Mexican cavalry were positioned around the Alamo to prevent escape of
either Texian or Mexican soldiers. Santa Anna remained in camp with the 400
reserves.[90][94] Despite the
bitter cold, the soldiers were ordered not to wear overcoats, which could
impede their movements.[90] Clouds concealed
the moon, and thus the movements of the soldiers.[95]
At 5:30 a.m. troops silently advanced. Cos and his men approached the
northwest corner of the Alamo,[93] while Duque led
his men from the northwest towards a repaired breach in the Alamo's north wall.[96] The column
commanded by Romero marched towards the east wall, and Morales's column aimed
for the low parapet by the chapel.[96]
The three Texian sentinels stationed outside the walls were killed in their
sleep,[96][97] allowing Mexican
soldiers to approach undetected within musket range of the walls.[96] At this point,
the silence was broken by shouts of "¡Viva Santa Anna!" and
music from the buglers.[92] The noise woke
the Texians.[97] Most of the
noncombatants gathered in the church sacristy for safety.[98] Travis rushed to
his post yelling, "Come on boys, the Mexicans are upon us and we'll give
them hell!"[96] and, as he passed
a group of Tejanos, "¡No rendirse, muchachos!" ("Don't
surrender, boys").[91]
This plan of the Alamo was created by José Juan Sánchez-Navarro in 1836. Places
marked R and V denote Mexican cannon; position S indicates Cos's forces.
In the initial moments of the assault Mexican troops were at a
disadvantage. Their column formation allowed only the front rows of soldiers to
fire safely.[99] Unaware of the dangers,
the untrained recruits in the ranks "blindly fir[ed] their guns",
injuring or killing the troops in front of them.[100] The tight
concentration of troops also offered an excellent target for the Texian
artillery.[99] Lacking canister shot, Texians filled
their cannon with any metal they could find, including door hinges, nails, and
chopped-up horseshoes, essentially turning the cannon into giant shotguns.[96] According to the
diary of José Enrique de la Peña, "a single
cannon volley did away with half the company of chasseurs from Toluca".[101] Duque fell from
his horse after suffering a wound in his thigh and was almost trampled by his
own men. General Manuel Castrillón quickly assumed
command of Duque's column.[21]
Although some in the front of the Mexican ranks wavered, soldiers in the
rear pushed them on.[99] As the troops
massed against the walls, Texians were forced to lean over the walls to shoot,
leaving them exposed to Mexican fire. Travis became one of the first defenders
to die, shot while firing his shotgun into the soldiers below him, though one
source says that he drew his sword and stabbed a Mexican officer that had
stormed the wall before succumbing to his injury.[99] Few of the
Mexican ladders reached the walls.[102] The few soldiers
who were able to climb the ladders were quickly killed or beaten back. As the
Texians discharged their previously loaded rifles, however, they found it
increasingly difficult to reload while attempting to keep Mexican soldiers from
scaling the walls.[21]
Mexican soldiers withdrew and regrouped, but their second attack was
repulsed. Fifteen minutes into the battle, they attacked a third time.[21][99] During the third
strike, Romero's column, aiming for the east wall, was exposed to cannon fire
and shifted to the north, mingling with the second column.[21] Cos' column,
under fire from Texians on the west wall, also veered north.[103] When Santa Anna
saw that the bulk of his army was massed against the north wall, he feared a
rout; "panicked", he sent the reserves into the same area.[104] The Mexican
soldiers closest to the north wall realized that the makeshift wall contained
many gaps and toeholds. One of the first to scale the 12-foot (3.7 m) wall was
General Juan Amador; at his challenge, his men began swarming up the wall.
Amador opened the postern in the north wall, allowing Mexican soldiers to pour
into the complex.[102] Others climbed
through gun ports in the west wall, which had few defenders.[105] As the Texian
defenders abandoned the north wall and the northern end of the west wall,[102][105] Texian gunners at
the south end of the mission turned their cannon towards the north and fired
into the advancing Mexican soldiers. This left the south end of the mission
unprotected; within minutes Mexican soldiers had climbed the walls and killed
the gunners, gaining control of the Alamo's 18-pounder cannon.[95] By this time
Romero's men had taken the east wall of the compound and were pouring in
through the cattle pen.[105]
Great God, Sue, the Mexicans are inside our walls! If
they spare you, save my child
“
”
Last words of
Texian defender Almaron Dickinson to his wife Susanna as he prepared to
defend the chapel.[103]
As previously planned, most of the Texians fell back to the barracks and
the chapel. Holes had been carved in the walls to allow the Texians to fire.[103] Unable to reach
the barracks, Texians stationed along the west wall headed west for the San
Antonio River. When the cavalry charged, the Texians took cover and began
firing from a ditch. Sesma was forced to send reinforcements, and the Texians
were eventually killed. Sesma reported that this skirmish involved
50 Texians, but Edmondson believes that number was inflated.[106]
The defenders in the cattle pen retreated into the horse corral. After
discharging their weapons, the small band of Texians scrambled over the low
wall, circled behind the church and raced on foot for the east prairie, which
appeared empty.[103][105][107] As the Mexican
cavalry advanced on the group, Almaron Dickinson and his artillery crew turned
a cannon around and fired into the cavalry, probably inflicting casualties.
Nevertheless, all of the escaping Texians were killed.[107]
The Fall of the Alamo (1903) by Robert Jenkins Onderdonk, depicts Davy Crockett wielding his
rifle as a club against Mexican troops who have breached the walls of the
mission.
The last Texian group to remain in the open were Crockett and his men,
defending the low wall in front of the church. Unable to reload, they used
their rifles as clubs and fought with knives. After a volley of fire and a wave
of Mexican bayonets, the few
remaining Texians in this group fell back towards the church.[106] The Mexican army
now controlled all of the outer walls and the interior of the Alamo compound
except for the church and rooms along the east and west walls.[108] Mexican soldiers
turned their attention to a Texian flag waving from the roof of one building.
Four Mexicans were killed before the flag of Mexico was raised in
that location.[Note 13][109]
For the next hour, the Mexican army worked to secure complete control of
the Alamo.[110] Many of the
remaining defenders were ensconced in the fortified barracks rooms.[111] In the confusion,
the Texians had neglected to spike their cannon
before retreating. Mexican soldiers turned the cannon towards the barracks.[102] As each door was
blown off Mexican soldiers would fire a volley of muskets into the dark room,
then charge in for hand-to-hand combat.[111]
A knife purportedly used by Davy Crockett during the Battle of the Alamo
Too sick to participate in the battle, Bowie likely died in bed.
Eyewitnesses to the battle gave conflicting accounts of his death. Some
witnesses maintained that they saw several Mexican soldiers enter Bowie's room,
bayonet him, and carry him alive from the room.[112] Others claimed
that Bowie shot himself or was killed by soldiers while too weak to lift his
head.[113] According to
historian Wallace Chariton, the "most popular, and probably the most
accurate"[114] version is that
Bowie died on his cot, "back braced against the wall, and using his
pistols and his famous knife."[113] The first two
Mexican soldiers that stormed into the room were shot and killed by Bowie's
pistols, and drawing his knife, Bowie killed one or two other soldiers before
the rest repeatedly stabbed him with their bayonets.
The last of the Texians to die were the 11 men manning the two 12-pounder
cannon in the chapel.[109][115] A shot from the
18-pounder cannon destroyed the barricades at the front of the church, and
Mexican soldiers entered the building after firing an initial musket volley.
Dickinson's crew fired their cannon from the apse into the Mexican
soldiers at the door. With no time to reload, the Texians, including Dickinson,
Gregorio Esparza and James Bonham, grabbed rifles
and fired before being bayoneted to death.[116] Texian Robert
Evans, the master of ordnance, had been tasked with keeping the gunpowder from
falling into Mexican hands. Wounded, he crawled towards the powder magazine but
was killed by a musket ball with his torch only inches from the powder.[116] Had he succeeded,
the blast would have destroyed the church and killed the women and children
hiding in the sacristy.[117]
As soldiers approached the sacristy, one of the young sons of defender
Anthony Wolf stood to pull a blanket over his shoulders.[116] In the dark,
Mexican soldiers mistook him for an adult and killed him.[Note 14][118] Possibly the last
Texian to die in battle was Jacob Walker,[119] who attempted to
hide behind Susannah Dickinson and was bayoneted
in front of the women.[120] Another Texian,
Brigido Guerrero, also sought refuge in the sacristy.[116] Guerrero, who had
deserted from the Mexican Army in December 1835, was spared after convincing
the soldiers he was a Texian prisoner.[118][121]
By 6:30 a.m. the battle for the Alamo was over.[120] Mexican soldiers
inspected each corpse, bayoneting any body that moved.[118] Even with all of
the Texians dead, Mexican soldiers continued to shoot, some killing each other
in the confusion. Mexican generals were unable to stop the bloodlust and appealed
to Santa Anna for help. Although the general showed himself, the violence
continued and the buglers were finally ordered to sound a retreat. For
15 minutes after that, soldiers continued to fire into dead bodies.[122]
A crypt in the San Fernando Cathedral purports to hold
the ashes of the Alamo defenders. Historians believe it is more likely that the
ashes were buried near the Alamo.
According to many accounts of the battle, between five and seven Texians
surrendered.[Note 15][123][124] Incensed that his
orders had been ignored, Santa Anna demanded the immediate execution of the
survivors.[125] Weeks after the
battle, stories circulated that Crockett was among those who surrendered.[124] However, Ben, a
former American slave who cooked for one of Santa Anna's officers, maintained
that Crockett's body was found surrounded by "no less than sixteen Mexican
corpses".[126] Historians
disagree on which version of Crockett's death is accurate.[Note 16][127]
Santa Anna reportedly told Captain Fernando Urizza that the battle
"was but a small affair".[128] Another officer
then remarked that "with another such victory as this, we'll go to the
devil".[Note 17][129] In his initial
report Santa Anna claimed that 600 Texians had been killed, with only
70 Mexican soldiers killed and 300 wounded.[130] His secretary,
Ramón Martínez Caro, later repudiated the report.[131] Other estimates
of the number of Mexican soldiers killed ranged from 60–200, with an additional
250–300 wounded.[129] Most Alamo
historians place the number of Mexican casualties at 400–600 Mexicans.[129][132][133] This would
represent about one-third of the Mexican soldiers involved in the final
assault, which Todish remarks is "a tremendous casualty rate by any
standards".[129] Most eyewitnesses
counted 182 Texians killed.[134] Some historians
believe that at least one Texian, Henry Warnell, successfully escaped from the
battle. Warnell died several months later of wounds incurred either during the
final battle or during his escape as a courier.[135][136]
Mexican soldiers were buried in the local cemetery, Campo Santo.[Note 18][130] Shortly after the
battle, Colonel José Juan Sanchez Navarro proposed that a monument should be
erected to the fallen Mexican soldiers. Cos rejected the idea.[137]
The Texian bodies were stacked and burned.[Note 19][130] The only
exception was the body of Gregorio Esparza. His brother Francisco, an officer
in Santa Anna's army, received permission to give Gregorio a proper burial.[130] The ashes were
left where they fell until February 1837, when Juan Seguín returned to Béxar
to examine the remains. A simple coffin inscribed with the names Travis,
Crockett, and Bowie was filled with ashes from the funeral pyres.[138] According to a
March 28, 1837, article in the Telegraph and Texas Register,[139] Seguín buried the
coffin under a peach tree grove. The spot was not marked and cannot now be
identified.[140] Seguín later
claimed that he had placed the coffin in front of the altar at the San Fernando Cathedral. In July 1936 a
coffin was discovered buried in that location, but according to historian
Wallace Chariton it is unlikely to actually contain the remains of the Alamo
defenders. Fragments of uniforms were found in the coffin, and it is known that
the Alamo defenders did not wear uniforms.[139]
Main article: List of Texan
survivors of the Battle of the Alamo
Susanna Dickinson survived the
Battle of the Alamo. Santa Anna sent her to spread word of the Texian defeat to
the Texas colonists.
In an attempt to convince other slaves in Texas to support the Mexican
government over the Texian rebellion, Santa Anna spared Travis' slave, Joe.[141] The day after the
battle, he interviewed each noncombatant individually. Impressed with Susanna
Dickinson, Santa Anna offered to adopt her infant daughter Angelina and have
the child educated in Mexico City. Dickinson refused the offer, which was not
extended to Juana Navarro Alsbury for her son who was of similar age.[129] Each woman was
given a blanket and two silver pesos.[142] Alsbury and the
other Tejano women were allowed to return to their homes in Béxar;
Dickinson, her daughter and Joe were sent to Gonzales, escorted by Ben. They
were encouraged to relate the events of the battle, and to inform the remainder
of the Texian forces that Santa Anna's army was unbeatable.[129]
During the siege, newly elected delegates from across Texas met at the Convention of 1836. On March 2, the
delegates declared independence, forming the Republic of Texas. Four days later,
the delegates at the convention received a dispatch Travis had written March 3
warning of his dire situation. Unaware that the Alamo had fallen, Robert Potter
called for the convention to adjourn and march immediately to relieve the
Alamo. Sam Houston convinced the delegates to remain in Washington-on-the-Brazos to develop a
constitution. After being appointed sole commander of all Texian troops,
Houston journeyed to Gonzales to take command of the 400 volunteers who
were still waiting for Fannin to lead them to the Alamo.[143]
Within hours of Houston's arrival on March 11, Andres Barcenas and Anselmo
Bergaras arrived with news that the Alamo had fallen and all Texians were
slain.[144] Hoping to halt a
panic, Houston arrested the men as enemy spies. They were released hours later
when Susannah Dickinson and Joe reached Gonzales and confirmed the report.[145] Realizing that
the Mexican army would soon advance towards the Texian settlements, Houston
advised all civilians in the area to evacuate and ordered his new army to
retreat.[146] This sparked a
mass exodus, known as the Runaway Scrape, and most
Texians, including members of the new government, fled east.[147]
Despite their losses at the Alamo, the Mexican army in Texas outnumbered
the Texian army by almost six to one.[148] Santa Anna
assumed that knowledge of the disparity in troop numbers and the fate of the
Texian soldiers at the Alamo would quell the resistance,[149] and that Texian
soldiers would quickly leave the territory.[150] News of the
Alamo's fall had the opposite effect, and men flocked to Houston's army.[149] The New York Post editorialized
that "had [Santa Anna] treated the vanquished with moderation and
generosity, it would have been difficult if not impossible to awaken that
general sympathy for the people of Texas which now impels so many adventurous
and ardent spirits to throng to the aid of their brethren".[151]
Upon learning of Sam Houston's retreat, Santa Anna knew that he had to move
quickly before Houston could muster a large enough army to defeat him. He
divided his surviving troops into three separate groups between himself and two
of his officers, Morales and Gaona. He ordered Morales to take 1,000 men
southwards to restore order in the towns and villages there, and sent Gaona
northwards with 800 men towards Mina (present-day Bastrop) to cut off
Houston's army from their eastward retreat. Lastly, Santa Anna gathered up his
artillery, his surviving generals and officers, and 700 men and joined up with
Gaona's forces on their northward journey.
On the afternoon of April 21 the Texian army attacked Santa Anna's camp
near Lynchburg Ferry. The Mexican army was taken by surprise, and the Battle of San Jacinto was essentially
over after 18 minutes. During the fighting, many of the Texian soldiers
repeatedly cried "Remember the Alamo!"[152] Santa Anna was
captured the following day, and reportedly told Houston: "That man may
consider himself born to no common destiny who has conquered the Napoleon of
the West. And now it remains for him to be generous to the vanquished."[153] Houston replied,
"You should have remembered that at the Alamo".[153] Santa Anna was
forced to order his troops out of Texas, ending Mexican control of the province
and giving some legitimacy to the new republic.[153]
Main article: Legacy of the Battle of the Alamo
Alamo Village, an active movie set and tourist attraction north of
Brackettville, Texas.
Following the battle, Santa Anna was alternately viewed as a national hero
or a pariah. Mexican perceptions of the battle often mirrored the prevailing
viewpoint.[154] Santa Anna had
been disgraced following his capture at the Battle of San Jacinto, and many
Mexican accounts of the battle were written by men who had been, or had become,
his outspoken critics. Petite and many other historians believe that some of
the stories, such as the execution of Crockett, may have been invented to
further discredit Santa Anna.[127] In Mexican
history, the Texas campaign, including the Battle of the Alamo, was soon
overshadowed by the Mexican–American War of 1846–48.[154]
Cenotaph of the Alamo defenders
In San Antonio de Béxar, the largely Tejano population viewed the
Alamo complex as more than just a battlesite; it represented decades of assistance—as
a mission, a hospital, or a military post.[155] As the
English-speaking population increased, the complex became best known for the
battle. Focus has centered primarily on the Texian defenders, with little
emphasis given to the role of the Tejano soldiers who served in the
Texian army or the actions of the Mexican army.[156] In the early 20th
century the Texas Legislature purchased the property and appointed the Daughters of the Republic of Texas as permanent
caretakers[157] of what is now an
official state shrine.[2] In front of the
church, in the center of Alamo Plaza, stands a cenotaph, designed by Pompeo Coppini, which
commemorates the Texians and Tejanos who died during the battle.[158] According to Bill
Groneman's Battlefields of Texas, the Alamo has become "the most
popular tourist site in Texas".[2]
The first English-language histories of the battle were written and
published by Texas Ranger and amateur historian John Henry Brown.[159] The next major
treatment of the battle was Reuben Potter's The Fall of the Alamo,
published in The Magazine of American History in 1878. Potter based his
work on interviews with many of the Mexican survivors of the battle.[159][160] The first
full-length, non-fiction book covering the battle, John Myers Myers' The Alamo,
was published in 1948.[161] In the decades
since, the battle has featured prominently in many non-fiction works.
According to Todish et al., "there can be little doubt that
most Americans have probably formed many of their opinions on what occurred at
the Alamo not from books, but from the various movies made about the
battle."[162] The first film
version of the battle appeared in 1911, when Gaston Méliès directed The Immortal Alamo.[3] The battle became
more widely known after it was featured in the 1950s Disney miniseries Davy Crockett, which was
largely based on myth.[3] Within several
years, John Wayne directed and starred in one of the best-known, but
questionably accurate, film versions, 1960's The Alamo.[163][Note 20] In 2004 another
film, also called The Alamo, was released. CNN described it as
possibly "the most character-driven of all the movies made on the
subject". It is also considered more faithful to the actual events than
other movies.[164]
The Alamo, issue of 1956
A number of songwriters have been inspired by the Battle of the Alamo. Tennessee Ernie Ford's "The Ballad of Davy Crockett" spent
16 weeks on the country music charts, peaking at No. 4 in 1955.[165] Marty Robbins recorded a
version of the song "The Ballad of the Alamo" in 1960 which spent
13 weeks on the pop charts, peaking at No. 34.[166] Jane Bowers' song "Remember the Alamo" has been
recorded by artists including Johnny Cash[167] and Donovan.[168]
On June 14, 1956, the U.S. Post Office issued a postage stamp depicting an
engraved image of the Alamo, first issued at San Antonio, Texas. At the first
day ceremony Assistant Postmaster General Albert J. Robertson was the primary
speaker and during a speech he stated that the Alamo is “among the more
important of our historical shrines ...The defense of the Alamo is high on the
list of the truly great American feats of courage...”[169]
- Last stand
- List of Alamo defenders
- List of Texan survivors of the Battle of the Alamo
- List of Texas Revolution battles
1.
Jump up ^ The plaza covered
an area 75 feet (23 m) long and 62 feet (19 m) wide. The Low Barracks
was 114 feet (35 m) long, and the Long Barracks was 186 feet (57 m)
long and 18 feet (5.5 m) wide. (Myers (1948), pp. 180–81.)
2.
Jump up ^ A week after
Neill sent his letter, the Texian provisional legislature impeached the governor, who in turn disbanded the legislature. The interim
constitution had given neither party the authority to take these actions, and
no one in Texas was entirely sure who was in charge. (Todish et al.
(1998), pp. 30–31.)
3.
Jump up ^ Houston, James Fannin, Frank W. Johnson, and Dr. James
Grant. (Todish et al. (1998), p. 30.)
4.
Jump up ^ Houston's orders
to Bowie were vague, and historians disagree on their intent. One
interpretation is that Bowie's orders were to destroy only the barricades that
the Mexican Army had erected around San Antonio de Béxar, and that he should
then wait in the Alamo until Governor Henry Smith decided whether the mission
should be demolished and the artillery removed. Smith never gave orders on this
issue. (Edmondson (2000), p. 252.)
6.
Jump up ^ Volunteers in the
Texian Army asserted the right to choose their own leaders, and most of them
were unwilling to serve under officers of the regular army.
7.
Jump up ^ Although the Rio
Grande now marks the border between Texas and Mexico, in this era the Nueces River, several hundred
miles north, was considered the southern boundary of Mexican Texas.
8.
Jump up ^ The fiesta was in
celebration of the birthday of George Washington, the first president
of the United States.
9.
^ Jump up to: a b Although Santa
Anna later reported that Texian cannon fire on February 23 killed two Mexican
soldiers and wounded eight others, no other Mexican officer reported fatalities
from that day. (Todish et al. (1998), p. 40., Edmondson (2000), p. 304.)
10.
Jump up ^ Colonel Juan
Almonte's journal did not mention any skirmishes that evening. In 1837, Santa
Anna's secretary Roman Martinez Caro did report "two small reinforcements
from Gonzales that succeeded in breaking through our lines and entering the
fort. The first consisted of four men who gained the fort one night, and the
second was a party of twenty-five." (Lindley (2003), p. 131.)
12.
Jump up ^ Almonte's journal
reported that there was an engagement that night, but that the Mexican troops
had repulsed the assault. (Lindley (2003), p. 143.)
13.
Jump up ^ Lieutenant José
Maria Torres is credited with successfully raising the Mexican flag; he was
mortally wounded in the process. (Todish et al. (1998), p. 54.)
14.
Jump up ^ According to
Edmondson, Wolf then ran into the room, grabbed his remaining son, and leaped
with the child from the cannon ramp at the rear of the church; both were killed
by musket shots before hitting the ground. (Edmondson (2000), p. 372.)
15.
Jump up ^ Edmondson
speculates that these men might have been sick or wounded and were therefore
unable to fight. (Edmondson (2000), p. 373)
16.
Jump up ^ According to
Petite (1998), p. 124, "Every account of the Crockett surrender-execution
story comes from an avowed antagonist (either on political or military grounds)
of Santa Anna's. It is believed that many stories, such as the surrender and
execution of Crockett, were created and spread in order to discredit Santa Anna
and add to his role as villain."
17.
Jump up ^ The identity of
this officer is disputed. Edmondson (2000), p. 374 claims that this remark was
made by Colonel Juan Almonte, and overheard by Almonte's cook, Ben. Todish et
al. (1998), p. 55. attributes the remark to Lieutenant Colonel José Juan
Sanchez Navarro.
18.
Jump up ^ According to
Francisco Ruiz, possibly the alcalde of Béxar, the graveyard was near full
and that he instead threw some of the corpses in the river. (Edmondson (2000),
p. 374.) However, Sam Houston reported on March 13 that all Mexicans were
buried. (Lindley (2003), p. 277.)
19.
Jump up ^ Cremating bodies
was anathema at the time, as most Christians believed that a body could not be
resurrected unless it were whole. (Petite (1998), p. 139.)
20.
Jump up ^ Historians J. Frank Dobie and Lon Tinkle requested that
they not be listed as historical advisers in the credits of The Alamo
because of its disjunction from recognized history.(Todish et al., p.
188.)
Thông tin thêm: Mexico Texas và Cách mạng
Texas
Dưới thời Tổng thống Antonio López de Santa Anna, chính phủ Mexico đã bắt đầu chuyển từ một mô hình liên bang. Các chính sách ngày càng độc tài, trong đó có việc thu hồi của Hiến pháp năm 1824 vào đầu năm 1835, xúi giục nhiều Liên bang nổi loạn. [5] khu vực biên giới Mexico Texas đã được phần lớn dân cư của những người nhập cư từ Hoa Kỳ. Những đã quen với việc một chính phủ liên bang và các quyền cá nhân rộng rãi, và họ đã khá thanh nhạc trong sự không hài lòng của họ tại sự thay đổi của Mexico đối với tập trung. [6] Đã tinh ranh của nỗ lực của Mỹ trước đó để mua Texas, [7] chính quyền Mexico đổ lỗi cho nhiều của Texian tình trạng bất ổn về người nhập cư Mỹ, hầu hết trong số họ đã có ít nỗ lực để thích ứng với văn hóa Mexico. [8]
Trong tháng mười, Texians tham gia quân đội Mexico trong cuộc chiến chính thức đầu tiên của cuộc Cách mạng Hoa Kỳ. [9] Quyết tâm dẹp loạn, Santa Anna bắt đầu lắp ráp một lực lượng lớn, quân đội của hoạt động ở Texas, để khôi phục lại trật tự. [10] Hầu hết các binh lính của mình là tân binh nguyên, [11] và một số lượng lớn đã được nhập ngũ buộc. [12]
Một phức tạp sắc màu rực rỡ của các tòa nhà với những bức tường thấp nằm trong một thung lũng nông bị bỏ qua bởi những ngọn đồi.
Sự sụp đổ của Alamo, vẽ bởi Theodore Gentilz năm 1844, mô tả phức tạp Alamo từ phía nam. Thấp Barracks, nhà nguyện, và các rào bằng gỗ kết nối chúng là ở phía trước.
Các Texians đánh bại hệ thống quân đội Mexico đã đóng quân ở Texas. Nhóm cuối cùng của những người lính Mexico trong khu vực-chỉ huy của pháp luật anh trai-trong-Santa Anna, tướng Martín Perfecto de Cos-đầu hàng vào ngày 9 tháng 12 sau cuộc bao vây của Bexar. [9] Bởi thời điểm này, quân đội Texian đã giúp rất khách gần đây trong khu vực, chủ yếu là nhà thám hiểm từ Hoa Kỳ. Nhiều người định cư Texas, chuẩn bị cho một chiến dịch lâu dài, đã trở về nhà. [13] Tức giận bởi những gì ông cho là có thể can thiệp của Mỹ vào công việc nội Mexico, Santa Anna dẫn đầu một nghị quyết phân loại người nước ngoài tìm thấy chiến đấu ở Texas như cướp biển. Độ phân giải hiệu quả cấm việc lấy tù nhân chiến tranh: trong khoảng thời gian này, cướp biển đã được thực hiện ngay lập tức [13] [14] Santa Anna nhắc lại bài này trong thư ngôn từ mạnh mẽ để Hoa Kỳ Tổng thống Andrew Jackson.. Thư này không được phân phối rộng rãi, và nó không chắc rằng hầu hết các tân binh Mỹ phục vụ trong quân đội Texian đã nhận thức được rằng sẽ không có tù nhân chiến tranh. [15]
Khi quân đội Mexico rời San Antonio de Bexar (tại San Antonio, Texas, Mỹ) lính Texian thành lập một đơn vị đồn trú tại Alamo Mission, một cựu tiền đồn tôn giáo Tây Ban Nha vốn đã được chuyển đổi thành một pháo đài tạm thời do quân đội Mexico vừa bị đuổi học. [16] mô tả bởi Santa Anna như một "pháo đài bất thường hầu như không xứng đáng với cái tên", [16] Alamo đã được thiết kế để chịu một cuộc tấn công bộ lạc thổ dân, không một đội quân được trang bị pháo binh. [17] phức tạp nằm dài trên (3 mẫu 1.2 ha), cung cấp gần như 1.320 feet (400 m) của chu vi phòng thủ. [18] một quảng trường nội thất được bọc ở phía đông của nhà thờ và phía nam bởi một tòa nhà một tầng được gọi là Barracks thấp. [19] một rào bằng gỗ kéo dài giữa hai tòa nhà này. [20] hai tầng dài Barracks mở rộng về phía bắc từ nhà nguyện. [19] Ở góc phía bắc của bức tường phía đông đứng một cây bút gia súc và ngựa sáo. [21] các bức tường xung quanh khu phức hợp ít nhất 2.75 feet (0,84 m) dày và dao động từ 9-12 ft (2,7-3,7 m) cao. [22] [Ghi chú 1]
Để bù đắp cho việc thiếu cổng bắn, kỹ sư Texian xanh B. Jameson xây dựng sàn diễn để cho phép hậu vệ cháy trên các bức tường; phương pháp này, tuy nhiên, còn lại trên cơ thể của lính mang súng trường tiếp xúc. [18] lực lượng Mexico đã để lại 19 khẩu pháo, mà Jameson lắp đặt dọc theo các bức tường. Một lớn 18-pounder đã đến Texas với New Orleans Greys. Jameson vị trí pháo này ở góc phía tây nam của hợp chất. Ông khoe khoang với chỉ huy quân đội Texian Sam Houston rằng Texians có thể "whip 10-1 với pháo binh của chúng tôi". [23]
Các đơn vị đồn trú Texian là woefully undermanned và underprovisioned, với ít hơn 100 binh sĩ còn lại của ngày 06 tháng 1 1836 [24] Đại tá James C. Neill, các hoạt động chỉ huy Alamo, đã viết thư cho chính phủ lâm thời:. "Nếu có bao giờ có được một đồng đô la ở đây tôi không có kiến thức về nó ". [24] Neill yêu cầu thêm quân và nguồn cung cấp, nhấn mạnh rằng các đơn vị đồn trú có khả năng sẽ không thể chịu đựng một cuộc bao vây kéo dài lâu hơn bốn ngày. [24] [25] Chính phủ Texian là trong tình trạng hỗn loạn và . không thể cung cấp hỗ trợ nhiều [26] [Ghi chú 2] Bốn người đàn ông khác nhau tuyên bố đã được đưa ra lệnh toàn bộ quân đội: [Chú ý 3] on January 14, Neill tiếp cận một trong số họ, Sam Houston, để được hỗ trợ trong nguồn cung cấp thu thập, quần áo, và đạn dược. [26]
Khúc dạo đầu cho cuộc chiến [sửa]
Ba phần tư bức chân dung của một người đàn ông mày râu nhẵn nhụi trẻ với tóc mai dài và đỉnh cao chân tóc của một góa phụ. Cánh tay của mình được vượt qua.
James Bowie đến Alamo nhiệm vụ vào ngày 19 tháng với các đơn đặt hàng để tiêu diệt các phức tạp. Thay vào đó anh đã trở thành đơn vị đồn trú của đồng chỉ huy.
Houston không thể dành số lượng người cần thiết để gắn kết một phòng thủ thành công. [27] Thay vào đó, ông đã gửi Đại tá James Bowie với 30 người đàn ông để loại bỏ các pháo từ Alamo và phá hủy các phức tạp. [26] [Chú ý 4] Bowie đã không thể để vận chuyển pháo từ đồn Alamo thiếu súc vật cần thiết. Neill sớm thuyết phục Bowie rằng vị trí chiến lược quan trọng được tổ chức. [28] Trong một bức thư gửi cho Thống đốc Henry Smith, Bowie lập luận rằng "sự cứu rỗi của Texas phụ thuộc vào biện pháp lớn vào việc giữ Bexar ra khỏi bàn tay của kẻ thù. Nó phục vụ như biên giới picquet bảo vệ, và nếu nó là thuộc sở hữu của Santa Anna, không có thành trì để từ đó đẩy lùi anh trong diễu hành của mình đối với các Sabine ". [29] [Chú ý 5] thư đến Smith kết thúc," Đại tá Neill và bản thân mình có đến độ phân giải trang trọng mà chúng ta sẽ thà chết trong các mương hơn cho nó với kẻ thù. "[29] Bowie cũng đã viết thư cho chính phủ lâm thời, yêu cầu" người đàn ông, tiền bạc, súng trường, và bột pháo ". [29] vài quân tiếp viện được ủy quyền; sĩ quan kỵ binh William B. Travis đến Bexar với 30 người đàn ông trên 03 Tháng Hai. Năm ngày sau, một nhóm nhỏ các tình nguyện viên đến, bao gồm cả người dân vùng biên giới nổi tiếng và cựu nghị sĩ Mỹ David Crockett Tennessee. [30]
In thạch bản mô tả đầu và vai của một, mày râu nhẵn nhụi đàn ông trung niên mặc một bộ đồng phục quân sự phô trương.
Tướng Antonio Lopez de Santa Anna dẫn quân đội Mexico vào Texas năm 1836.
Vào ngày 11, Neill rời Alamo, có khả năng tuyển dụng quân tiếp viện bổ sung và thu thập vật tư. [31] Ông chuyển lệnh để Travis, các sĩ quan quân đội thường xuyên cấp cao nhất trong quân đồn trú. [29] Các tình nguyện viên bao gồm phần lớn các đơn vị đồn trú, và họ không sẵn sàng chấp nhận Travis như lãnh đạo của họ. [Chú ý 6] Những người đàn ông thay vì bầu Bowie, người đã có một danh tiếng như là một máy bay chiến đấu khốc liệt, như chỉ huy của họ. Bowie tổ chức bởi nhận được rất say và tạo ra tàn phá trong Bexar. Để giảm thiểu cảm giác bị bệnh kết quả, Bowie đã đồng ý chia sẻ lệnh với Travis. [31] [32] [33]
Như Texians vật lộn để tìm người đàn ông và vật tư, Santa Anna tiếp tục thu thập những người đàn ông ở San Luis Potosi; vào cuối năm 1835 quân đội của ông đánh số 6,019 binh sĩ. [34] Thay vì trước dọc theo bờ biển, nơi nguồn cung cấp và quân tiếp viện có thể dễ dàng chuyển bằng đường biển, Santa Anna đã ra lệnh quân đội của ông nội địa để Bexar, trung tâm chính trị của bang Texas và các trang web của thất bại của cos. [34] quân đội bắt đầu lan rộng ra phía bắc vào cuối tháng mười hai. [34] Cán bộ sử dụng các cuộc hành trình dài để đào tạo những người đàn ông. Nhiều người trong số các thành viên mới không biết làm thế nào để sử dụng các điểm tham quan của súng của họ, và nhiều người từ chối bắn từ vai vì giật lớn. [35]
Tiến bộ còn chậm. Không có đủ la để vận chuyển tất cả các vật tư, và rất nhiều các Teamsters, tất cả thường dân, bỏ thuốc lá khi lương của họ đã bị trì hoãn. Số lượng lớn các soldaderas - phụ nữ và trẻ em đi theo đạo quân - tiêu thụ nhiều trong những nguồn cung cấp đã khan hiếm. Các binh sĩ đã sớm giảm khẩu phần một phần. [36] Ngày 12 tháng hai họ vượt qua Rio Grande. [37] [Chú ý 7] Nhiệt độ ở Texas đạt mức thấp kỷ lục, và 13 tháng 2 ước tính khoảng 15-16 inch (38-41 cm ) tuyết đã rơi. Hạ thân nhiệt, kiết lỵ, và đánh phá Comanche bên đã thiệt hại nặng nề về người lính Mexico. [38]
On February 21, Santa Anna và tiên phong của mình đạt đến bờ sông Medina, 25 dặm (40 km) từ Bexar. [39] [40] Không biết sự gần gũi của quân đội Mexico, phần lớn các đơn vị đồn trú Alamo tham gia dân Bexar ở fiesta. [41] [Chú ý 8] Sau khi biết lễ kỷ niệm dự kiến, Santa Anna ra lệnh Tướng Joaquín Ramírez y Sesma ngay lập tức nắm bắt Alamo không được bảo vệ, nhưng những cơn mưa bất ngờ dừng cuộc tấn công đó. [40]
Bao vây [sửa]
Bài chi tiết: Cuộc vây hãm của Alamo
Đầu tư [sửa]
Alamo Flag
Trong những giờ đầu của ngày 23 tháng 2, người dân bắt đầu chạy trốn Bexar, sợ sắp xảy ra đến quân đội Mexico của. Mặc dù không bị thuyết phục bởi các báo cáo, Travis đóng một người lính trong San Fernando tháp chuông nhà thờ, vị trí cao nhất trong thành phố, để xem các dấu hiệu của một lực lượng tiếp cận. Vài giờ sau đó, trinh sát Texian báo cáo nhìn thấy quân đội Mexico 1,5 dặm (2,4 km) bên ngoài thị trấn. [41] Rất ít thỏa thuận đã được thực hiện cho một cuộc bao vây tiềm năng. Một nhóm Texians tranh giành để dồn gia súc vào Alamo, trong khi những người khác scrounged cho thực phẩm trong nhà gần đây bị bỏ rơi. [42] Một số thành viên của đơn vị đồn trú đã được sống ở thị trấn mang gia đình của mình với họ khi họ báo cáo với Alamo. Trong số đó là Almaron Dickinson, người đã đưa vợ và con gái của Susanna trẻ sơ sinh của họ Angelina; Bowie, người đã đi cùng với người anh em họ người vợ quá cố của mình, Gertrudis Navarro và Juana Navarro Alsbury, và con trai Alsbury của; [43] và Gregorio Esparza, gia đình leo qua cửa sổ của nhà thờ Alamo sau khi quân đội Mexico đến [44] khác. các thành viên của đơn vị đồn trú không báo cáo cho nhiệm vụ; hầu hết những người đàn ông làm việc bên ngoài Bexar đã không cố gắng để trốn dòng Mexico qua. [45]
Tôi trả lời cho bạn, theo thứ tự của Thưa ông, rằng quân đội Mexico không thể đi đến thỏa thuận dưới bất kỳ điều kiện với người nước ngoài nổi loạn mà không có truy đòi lại, nếu họ muốn cứu mạng sống của họ, hơn là đặt mình ngay lập tức tại xử lý của Chính phủ tối cao từ một mình mà họ có thể mong đợi khoan hồng sau khi một số cân nhắc.
"
"
phản ứng của José Bartres yêu cầu Texian cho một đầu hàng danh dự, như trích dẫn trên tạp chí của Juan Almonte [46]
Vào cuối buổi chiều Bexar đã bị chiếm bởi khoảng 1.500 binh sĩ Mexico. [47] Khi quân đội Mexico đã nêu ra một lá cờ màu đỏ máu nghĩa không quý, Travis đã đáp trả bằng một vụ nổ từ pháo lớn nhất của Alamo. [48] Tin tưởng rằng Travis đã hành động vội vàng, Bowie gửi Jameson để đáp ứng với Santa Anna. [46] Travis đã giận dữ mà Bowie đã hành động đơn phương và cử đại diện của mình, thuyền trưởng Albert Martin. [49] Cả hai sứ giả gặp Đại tá Juan Almonte và José Bartres. Theo Almonte, các Texians yêu cầu một sự đầu hàng danh dự nhưng đã được thông báo rằng bất kỳ sự đầu hàng vô điều kiện phải có. [46] Ngày học này, Bowie và Travis hai bên thoả thuận để bắn pháo một lần nữa. [49] [Thuyết minh số 9]
Cuộc giao tranh [sửa]
Đêm đầu tiên của cuộc bao vây tương đối yên tĩnh. [50] Trong vài ngày tới, các binh sĩ Mexico thành lập pháo binh, ban đầu khoảng 1.000 feet (300 m) từ phía nam và các bức tường phía đông của Alamo. [51] Một pin thứ ba là đông Nam vị trí của pháo đài. Mỗi đêm pin nhích gần hơn với các bức tường Alamo. [52] Trong tuần đầu tiên của cuộc bao vây hơn 200 súng thần đổ bộ vào quảng trường Alamo. Lúc đầu Texians phù hợp hỏa lực pháo binh Mexico, thường tái sử dụng súng thần Mexico. [53] [54] Ngày 26 tháng Travis ra lệnh pháo binh để bảo tồn bột và bắn. [53]
Hai sự kiện đáng chú ý xảy ra vào thứ tư, 24 tháng Hai. Tại một số điểm trong ngày hôm đó, Bowie sụp đổ bệnh, [55] để lại Travis chỉ huy duy nhất của đơn vị đồn trú. [55] Cuối buổi chiều hôm đó, hai trinh sát Mexico đã trở thành trường hợp tử vong đầu tiên của cuộc bao vây . [56] [Chú ý 9] sáng hôm sau, 200-300 binh sĩ Mexico vượt sông San Antonio và mất nắp trong các lều bị bỏ rơi gần các bức tường Alamo. [52] [56] [57] Một số Texians mạo hiểm ra để ghi những túp lều [57] trong khi Texians trong Alamo cung cấp cháy bìa. [58] [59] Sau một cuộc giao tranh kéo dài hai giờ của quân đội Mexico rút lui để Bexar. [52] [59] Sáu binh sĩ Mexico đã thiệt mạng và bốn người khác bị thương. [52 ] Không Texians bị thương. [60]
Một Norther xanh thổi on February 25, giảm nhiệt độ đến 39 ° F (4 ° C). [53] Không quân đã được chuẩn bị cho nhiệt độ lạnh. [61] nỗ lực Texian để thu thập củi đã bị cản trở bởi quân đội Mexico. [53 ] vào tối ngày 26 tháng 2 Đại tá Juan Bringas tham gia nhiều Texians người đã đốt cháy hơn những túp lều. [62] Theo sử gia JR Edmondson, một Texian đã bị giết chết. [63] Bốn ngày sau, Texians bắn chết Binh nhất Secundino Alvarez, một người lính từ một trong hai tiểu đoàn rằng Santa Anna đã đóng quân trên hai mặt của Alamo. Bởi March 1, số thương vong Mexico được chín người chết và bốn người bị thương, trong khi các đơn vị đồn trú Texian bị mất chỉ có một người đàn ông.
Quân tiếp viện [sửa]
Tôi quyết tâm duy trì bản thân mình càng lâu càng tốt và chết như một người lính không bao giờ quên những gì là do danh dự của chính mình và của đất nước mình. VICTORY HOẶC CHẾT.
"
"
đoạn trích từ thư William B. Travis của Để nhân dân Texas và tất cả người Mỹ trong thế giới. [64]
Santa Anna đăng một công ty phía đông của Alamo, trên đường đến Gonzales. [52] [65] Almonte và 800 dragon đã đóng quân dọc theo con đường để Goliad. [66] Trong suốt cuộc bao vây các thị trấn này đã nhận được nhiều giao thông, cử bởi Travis bào chữa cho quân tiếp viện và nguồn cung cấp. [48] [67] nổi tiếng nhất của công văn của ông, được viết ngày 24 tháng 2, đã được giải quyết để nhân dân Texas và tất cả người Mỹ trong thế giới. Theo nhà sử học Mary Deborah Nhỏ, bức thư là "được nhiều người là một trong những kiệt tác của chủ nghĩa yêu nước Mỹ". [68] Các bản sao của thư đã được phân phối trên toàn Texas, [69] và cuối cùng được in lại trên khắp nước Mỹ và các nước châu Âu . [56] vào cuối ngày đầu tiên của cuộc bao vây, quân đội của Santa Anna được gia cố bởi 600 người đàn ông dưới quyền tướng Joaquin Ramirez y Sesma, đưa quân đội Mexico lên đến hơn 2.000 người.
Như tin tức của cuộc bao vây lan rộng khắp Texas, quân tiếp viện tiềm năng tập trung tại Gonzales. Họ hy vọng để gặp gỡ với Đại tá James Fannin, người được dự kiến sẽ đến từ Goliad với đơn vị đồn trú của mình. [70] Ngày 26 tháng, sau ngày do dự, Fannin ra lệnh cho 320 người đàn ông, bốn khẩu pháo, và một số toa xe cung cấp cho quân đối với Alamo, 90 dặm (140 km). Nhóm này đi du lịch ít hơn 1,0 dặm (1,6 km) trước khi quay trở lại [71] [72] Fannin đổ lỗi cho sự rút lui trên cán bộ của mình. các sĩ quan và lính tráng cáo buộc của Fannin hủy bỏ nhiệm vụ. [73]
Đầu và vai của một người đàn ông mày râu nhẵn nhụi với mái tóc lượn sóng. Ông mặc một chiếc áo khoác miiltary đơn giản, cởi cúc, với một ngôi sao trên cổ áo.
William B. Travis đã trở thành chỉ huy Texian duy nhất tại Alamo on February 24.
Texians tập trung tại Gonzales đã không biết lợi nhuận Fannin để Goliad, và hầu hết vẫn tiếp tục chờ đợi. Thiếu kiên nhẫn với sự chậm trễ, vào ngày 27 tháng Travis ra lệnh cho Samuel G. Bastian đến Gonzales "nhanh lên tiếp viện". [74] Theo nhà sử học Thomas Ricks Lindley, Bastian gặp phải Công ty Khác nhau Gonzales do Trung úy George C. Kimble và Travis 'chuyển phát nhanh để Gonzales, Albert Martin, người đã mệt mỏi vì chờ đợi Fannin. Một tuần tra Mexico bị tấn công, lái xe ra khỏi bốn trong số những người đàn ông, trong đó có Bastian. [Chú ý 10] [75] Trong bóng tối, các Texians bắn vào 32 người đàn ông còn lại, người mà họ cho rằng là binh lính Mexico. Một người đàn ông bị thương, và lời nguyền tiếng Anh của mình đã thuyết phục được hậu vệ để mở cửa. [Chú ý 11] [76]
Vào ngày 3, Texians xem từ các bức tường như khoảng 1.000 người Mexico tiến vào Bexar. Quân đội Mexico tổ chức lớn trong suốt buổi chiều, cả hai trong danh dự của quân tiếp viện của họ và tin rằng quân đội dưới quyền Tướng José de Urrea đã ngon đánh bại Texian Đại tá Frank W. Johnson trong trận San Patricio vào ngày 27. [77] Hầu hết các các Texians trong Alamo tin rằng Sesma đã được lãnh đạo các lực lượng Mexico trong cuộc bao vây, và họ nhầm lẫn do các lễ kỷ niệm sự xuất hiện của Santa Anna. Quân tiếp viện đưa số binh sĩ Mexico trong Bexar đến gần 3.100. [78]
Sự xuất hiện của quân tiếp viện Mexico nhắc Travis để gửi ba người đàn ông, trong đó có Davy Crockett, tìm lực lượng Fannin, mà ông vẫn tin là trên đường. [79] Các trinh sát phát hiện một nhóm lớn các Texians cắm trại 20 dặm (32 km) từ Alamo. [80] nghiên cứu Lindley của chỉ ra rằng có tới 50 của những người đàn ông đến từ Goliad sau khi sứ mệnh giải cứu bị phá Fannin của. Những người khác đã rời Gonzales vài ngày trước đó. [81] Chỉ cần trước khi ánh sáng ban ngày vào ngày 04 tháng 3, một phần của lực lượng Texian đưa bóng vào lưới đường Mexico và bước vào Alamo. Binh sĩ Mexico đã lái một nhóm thứ hai trên đồng cỏ. [80] [Chú ý 12]
Chuẩn bị tấn công [sửa]
On March 4, một ngày sau khi quân tiếp viện của mình đến, Santa Anna đã đề xuất một cuộc tấn công vào Alamo. Nhiều sĩ quan cao cấp của ông khuyến cáo rằng họ chờ đợi cho hai khẩu pháo 12-pounder dự kiến sẽ đến vào ngày 07 tháng 3. [82] Buổi tối hôm đó, một phụ nữ địa phương, có khả năng Bowie anh em họ-trong-pháp luật Juana Navarro Alsbury, gần Santa Anna đàm phán đầu hàng . cho hậu Alamo [83] Theo nhiều nhà sử học, chuyến thăm này có thể tăng sự thiếu kiên nhẫn của Santa Anna; như nhà sử học Timothy Todish lưu ý, "thì sẽ có rất ít vinh quang trong một chiến thắng không đổ máu". [84] Sáng hôm sau, Santa Anna đã thông báo cho nhân viên của mình rằng cuộc tấn công sẽ diễn ra vào đầu vào ngày 6. Santa Anna đã sắp xếp cho quân đội từ Bexar được miễn các đường phía trước, do đó họ sẽ không bị buộc phải chiến đấu gia đình riêng của họ. [84]
Truyền thuyết cho rằng tại một số điểm trên 05 Tháng Ba, Travis tập hợp những người đàn ông của mình và giải thích rằng một cuộc tấn công sắp xảy ra, và rằng quân đội Mexico sẽ được áp dụng. Ông được cho là vẽ một đường trên mặt đất và hỏi những người sẵn sàng chết vì nguyên nhân Texian để vượt qua và đứng bên cạnh anh ấy; chỉ có một người đàn ông (Moses Rose) được cho là đã từ chối. [85] Hầu hết các học giả bỏ qua câu chuyện này như không có bằng chứng nguồn chính để hỗ trợ nó (những câu chuyện chỉ có bề mặt thập kỷ sau cuộc chiến trong một tài khoản tay thứ ba). [86 ] Tuy nhiên, dường như đã Travis, tại một số điểm trước khi cuộc tấn công cuối cùng, lắp ráp những người đàn ông cho một cuộc họp để thông báo về tình hình nghiêm trọng và đem lại cho họ cơ hội để thoát khỏi một trong hai hoặc ở lại và chết vì nguyên nhân. Susannah Dickinson nhớ lại Travis thông báo rằng bất kỳ người đàn ông muốn thoát khỏi nên để cho nó được biết đến và bước ra khỏi hàng ngũ. [87]
Các Texian cuối cùng xác nhận đã để lại Alamo là James Allen, chuyển phát nhanh, người thực hiện tin nhắn cá nhân từ Travis và một số những người đàn ông khác trên 05 tháng ba. [88]
Tấn công cuối cùng [sửa]
Chiến đấu bên ngoài [sửa]
Ban đầu Mexico triển khai quân [89] [90]
chỉ huy
quân đội
thiết bị
Cos 350 10 thang
2 xà beng
2 trục
Duque / Castrillón 400 10 thang
Romero 400 6 thang
Morales 125 2 thang
Sesma 500 kỵ binh
Santa Anna 400 dự trữ
Lúc 10 giờ ngày 5 tháng ba, pháo binh Mexico ngừng bắn phá của họ. Santa Anna đã dự đoán, các Texians kiệt sức sớm rơi vào giấc ngủ không bị gián đoạn đầu tiên nhiều trong số họ đã có kể từ khi bắt đầu bao vây. [91] Chỉ sau nửa đêm, hơn 2.000 binh sĩ Mexico đã bắt đầu chuẩn bị cho tấn công cuối cùng. [92] Ít hơn 1.800 được chia thành bốn cột, chỉ huy bởi Cos, Đại tá Francisco Duque, Đại tá José María Romero và Đại tá Juan Morales. [89] [90] cựu chiến binh được bố trí bên ngoài của các cột để kiểm soát tốt hơn các tân binh mới đến chết ở giữa. [93] để phòng ngừa, 500 kỵ binh người Mexico được bố trí xung quanh Alamo để ngăn chặn lối thoát của những người lính hoặc Texian hoặc Mexico. Santa Anna vẫn trong trại với 400 dự trữ. [90] [94] Mặc dù cái lạnh buốt, những người lính đã được lệnh không được mặc áo khoác, có thể cản trở chuyển động của họ. [90] Mây giấu mặt trăng, và do đó các chuyển động của người lính. [95]
Lúc 5:30 giờ sáng quân âm thầm tiến. Cos và người đàn ông của mình đến gần góc phía tây bắc của Alamo, [93] trong khi Duque dẫn đàn ông của mình từ phía tây bắc hướng tới một hành vi vi phạm sửa chữa trong bức tường phía bắc của Alamo. [96] Cột chỉ huy bởi Romero hành quân về phía bức tường phía đông, và cột Morales nhắm vào lan can thấp bởi nhà nguyện. [96]
Ba lính canh Texian đóng quân bên ngoài các bức tường đã bị giết chết trong giấc ngủ của họ, [96] [97] cho phép binh sĩ Mexico để tiếp cận không bị phát hiện trong phạm vi súng hỏa mai của các bức tường. [96] Tại thời điểm này, sự im lặng bị phá vỡ bởi tiếng reo hò "¡Viva Santa Anna! "và âm nhạc từ buglers. [92] Các tiếng ồn đánh thức Texians. [97] Hầu hết các thương thường tập trung tại phòng thánh nhà thờ cho an toàn. [98] Travis chạy đến la hét bài viết của mình, "Thôi nào chàng trai, những người Mexico là khi chúng tôi và chúng tôi sẽ cung cấp cho họ địa ngục! "[96] và, khi đi ngang qua một nhóm các Tejanos," ¡Không rendirse, muchachos! "("Đừng đầu hàng, chàng trai"). [91]
Một bản đồ bản thảo với một sơ đồ phức tạp của Alamo. Pháo binh Mexico được hiển thị vị trí ở phía tây bắc, tây nam và phía nam, với quỹ đạo dự kiến của họ đạt tất cả các phía bắc, phía tây, phía nam và các bức tường.
Kế hoạch này của Alamo được tạo ra bởi José Juan Sánchez-Navarro năm 1836 Địa điểm đánh dấu R và V biểu thị pháo Mexico. vị trí S cho biết lực lượng của Cos.
Trong những khoảnh khắc đầu tiên của cuộc tấn công quân đội Mexico đã vào thế bất lợi. Hình thành cột của họ cho phép chỉ có các hàng phía trước của những người lính bắn một cách an toàn. [99] Không biết về sự nguy hiểm, các tân binh chưa qua đào tạo trong hàng ngũ "một cách mù quáng linh sam [ed] súng", làm bị thương hoặc giết chết các binh sĩ trước mặt họ. [100 ] nồng độ chặt chẽ của quân đội cũng cung cấp một mục tiêu tuyệt vời cho các pháo Texian. [99] Thiếu hộp nhỏ bắn, Texians điền pháo của họ với bất kỳ kim loại mà họ tìm thấy, bao gồm cả cửa bản lề, móng tay, móng ngựa và băm nhỏ, về cơ bản chuyển pháo vào súng khổng lồ. [96] Theo nhật ký của José Enrique de la Peña, "nhẹ nhàng sửa bóng pháo duy nhất đã bỏ đi một nửa công ty của chasseurs từ Toluca". [101] Duque đã giảm từ con ngựa của mình sau khi bị một vết thương ở đùi và đã gần như bị chà đạp bởi những người đàn ông của mình. Chung Manuel Castrillón nhanh chóng giả chỉ huy của cột Duque. [21]
Mặc dù một số ở phía trước của các cấp bậc Mexico dao động, những người lính ở phía sau đã đẩy họ vào. [99] Khi quân đội đông đảo chống lại các bức tường, Texians bị buộc phải dựa trên các bức tường để bắn, để lại cho họ tiếp xúc với lửa Mexico. Travis đã trở thành một trong những hậu vệ đầu tiên chết, bắn trong khi bắn súng của mình vào những người lính bên dưới anh ta, mặc dù một nguồn tin cho biết rằng ông rút gươm ra và đâm một sĩ quan Mexico đã xông vào tường trước khi chịu thua chấn thương của mình. [99] Rất ít của thang Mexico đạt các bức tường. [102] Một vài người lính đã có thể leo lên thang đã nhanh chóng bị giết hoặc bị đánh bại. Như Texians xả súng được nạp trước đó của họ, tuy nhiên, họ đã tìm thấy nó ngày càng khó khăn để tải lại khi cố gắng để giữ cho binh sĩ Mexico từ mở rộng quy mô các bức tường. [21]
Binh sĩ Mexico rút lui và tập hợp lại, nhưng cuộc tấn công thứ hai của họ bị đẩy lui. Phút thứ mười lăm trận chiến, họ tấn công lần thứ ba. [21] [99] Trong cuộc đình công thứ ba, cột Romero, hướng tới tường phía đông, đã được tiếp xúc với pháo lửa và chuyển sang phía bắc, hòa lẫn với cột thứ hai. [21] cột lễ hội, dưới lửa từ Texians trên bức tường phía tây, cũng đổi hướng bắc [103] Khi Santa Anna thấy rằng phần lớn các quân đội của ông đã được đông đảo chống lại bức tường phía bắc, ông lo sợ một thất bại thảm hại. "hoảng sợ", ông đã gửi dự trữ vào cùng khu vực. [104] Những người lính Mexico gần bức tường phía bắc nhận ra rằng bức tường tạm thời chứa nhiều lỗ hổng và toeholds. Một trong những người đầu tiên quy mô 12-foot (3,7 m) là tường chung Juan Amador; tại thách thức của mình, người đàn ông của mình đã bắt đầu tràn ngập lên tường. Amador mở cửa sau trong bức tường phía bắc, cho phép binh sĩ Mexico đổ vào các phức tạp. [102] Những người khác trèo qua các cảng khẩu súng trong bức tường phía tây, trong đó có vài người bảo vệ. [105] Khi hậu vệ Texian bỏ bức tường phía bắc và phía Bắc cuối của bức tường phía tây, [102] [105] pháo thủ Texian ở cuối phía nam của nhiệm vụ chuyển pháo của họ về phía bắc và bắn vào các binh sĩ Mexico tiến. Điều này trái cuối phía nam của nhiệm vụ không được bảo vệ; trong vòng vài phút binh sĩ Mexico đã leo lên bức tường và giết chết các pháo thủ, giành quyền kiểm soát 18-pounder pháo của Alamo. [95] Đến thời điểm này người đàn ông Romero đã chụp được những bức tường phía đông của hợp chất và đã được đổ vào thông qua các bút gia súc. [105 ]
Chiến đấu nội thất [sửa]
Của Thiên Chúa, Sue, người Mexico đang ở trong bức tường của chúng tôi! Nếu họ chia sẻ với bạn, tiết kiệm con tôi
"
"
Lời cuối cùng của hậu vệ Texian Almaron Dickinson cho vợ Susanna khi ông chuẩn bị để bảo vệ nhà thờ. [103]
Theo kế hoạch trước đây, hầu hết các Texians giảm trở lại doanh trại và nhà nguyện. Lỗ đã được chạm khắc trên các bức tường để cho phép các Texians để cháy. [103] Không thể để đạt được doanh trại, Texians đóng quân dọc theo bức tường phía tây đứng đầu phía tây của sông San Antonio. Khi kỵ binh bị buộc tội, các Texians mất nắp và bắt đầu bắn từ một cái rãnh. Sesma đã buộc phải gửi quân tiếp viện, và Texians cuối cùng đã bị giết. Sesma báo cáo rằng cuộc giao tranh này liên quan đến 50 Texians, nhưng Edmondson cho rằng số đã được thổi phồng. [106]
Các hậu vệ trong bút gia súc rút lui vào sáo ngựa. Sau khi xả vũ khí của họ, ban nhạc nhỏ của Texians tranh giành qua bức tường thấp, vòng phía sau nhà thờ và chạy bộ cho các đồng cỏ phía đông, xuất hiện sản phẩm nào. [103] [105] [107] Khi kỵ binh Mexico tiến vào nhóm , Almaron Dickinson và phi hành đoàn pháo binh của ông đã biến một khẩu pháo xung quanh và bắn vào kỵ binh, có thể gây thương vong. Tuy nhiên, tất cả các Texians thoát đã bị giết. [107]
Một người đàn ông trong bộ quần áo da hoẵng giữ một khẩu súng trường trên đầu. Ông được bao quanh bởi những người lính đã chết.
Sự sụp đổ của Alamo (1903) Robert Jenkins Onderdonk, mô tả Davy Crockett cầm khẩu súng trường của mình như là một câu lạc bộ chống lại quân đội Mexico đã vi phạm các bức tường của nhiệm vụ.
Nhóm Texian cuối cùng ở lại mở là Crockett và người đàn ông của mình, bảo vệ tường thấp ở phía trước của nhà thờ. Không thể tải lại, họ đã sử dụng súng trường của họ như là các câu lạc bộ và chiến đấu bằng dao. Sau khi nhẹ nhàng sửa bóng của lửa và một làn sóng của lưỡi lê Mexico, vài Texians còn lại trong nhóm này giảm trở lại về phía nhà thờ. [106] Quân đội Mexico bây giờ kiểm soát tất cả các bức tường bên ngoài và nội thất của các hợp chất Alamo trừ nhà thờ và phòng dọc theo bức tường phía đông và phía tây. [108] binh sĩ Mexico chuyển sự chú ý của họ để một lá cờ vẫy Texian từ mái nhà của một tòa nhà. Bốn người Mexico đã bị giết chết trước khi lá cờ của Mexico đã được nâng lên ở vị trí đó. [Chú ý 13] [109]
Cho giờ tiếp theo, quân đội Mexico đã làm việc để bảo đảm kiểm soát hoàn toàn của Alamo. [110] Nhiều người trong số các hậu vệ còn lại được thu mình trong doanh trại phòng tăng cường. [111] Trong sự nhầm lẫn, các Texians đã bỏ rơi tăng vọt pháo của họ trước khi rút lui . Binh sĩ Mexico quay pháo về phía doanh trại. [102] Khi mỗi cánh cửa đã bị thổi bay lính Mexico sẽ gây ra một cú vô lê của súng hỏa mai vào căn phòng tối, sau đó tính phí trong chiến đấu tay-to-tay. [111]
Một con dao tự nhận là được sử dụng bởi Davy Crockett trong trận của Alamo
Quá ốm để tham gia vào các trận chiến, Bowie có thể chết trên giường. Những người chứng kiến cho cuộc chiến đấu cho các tài khoản xung đột của cái chết của ông. Một số nhân chứng cho rằng họ đã nhìn thấy một số binh sĩ Mexico vào phòng của Bowie, đâm lê anh, và mang anh ta còn sống ra khỏi phòng. [112] Những người khác cho rằng Bowie tự bắn hoặc bị giết bởi lính trong khi quá yếu để nâng đầu của mình. [113] Theo để sử Wallace Chariton, các "phổ biến nhất, và có lẽ chính xác nhất" [114] phiên bản là Bowie đã chết trên giường của mình, "trở lại chuẩn bị tinh thần vào tường, và sử dụng súng ngắn và dao nổi tiếng của ông." [113] đầu tiên hai binh sĩ Mexico mà xông vào phòng đã bị bắn và bị giết bởi súng ngắn Bowie, và vẽ con dao của mình, Bowie giết chết một hoặc hai người lính khác trước khi phần còn lại bị đâm anh ta với lưỡi lê của họ.
Cuối cùng của Texians chết là 11 người đàn ông trông coi hai 12-pounder pháo trong nhà nguyện. [109] [115] Một bắn từ khẩu pháo 18-pounder phá hủy các chướng ngại vật ở phía trước của nhà thờ, và binh lính Mexico nhập tòa nhà sau khi bắn một cú vô lê súng hỏa mai ban đầu. Phi hành đoàn của Dickinson bắn pháo của họ từ apse vào các binh sĩ Mexico ở cửa. Không có thời gian để tải lại, các Texians, bao gồm Dickinson, Gregorio Esparza và James Bonham, lấy súng và bắn trước khi bị lưỡi lê đâm đến chết. [116] Texian Robert Evans, chủ nhân của bom mìn, đã được giao nhiệm vụ giữ thuốc súng rơi vào tay Mexico. Bị thương, anh bò về phía tạp chí bột nhưng đã bị giết bởi một quả bóng súng hỏa mai với ngọn đuốc của ông chỉ inch từ bột. [116] Có phải ông đã thành công, vụ nổ sẽ phá hủy nhà thờ và giết phụ nữ và trẻ em trốn trong phòng thánh. [117]
Như những người lính tiếp cận phòng thánh, một trong những người con trai trẻ của hậu vệ Anthony Wolf đứng để kéo một tấm chăn trên vai của mình. [116] Trong bóng tối, những người lính Mexico nhầm anh ta cho một người lớn và giết đi. [Chú ý 14] [118] Có thể các Texian cuối cùng chết trong trận chiến Jacob Walker, [119] người đã cố gắng để che giấu đằng sau Susannah Dickinson và được lưỡi lê đâm ở phía trước của phụ nữ. [120] Một Texian, Brigido Guerrero, cũng tìm cách lánh nạn trong phòng thánh. [116] Guerrero , người đã bỏ hoang từ quân đội Mexico trong tháng 12 năm 1835, đã được tha thứ sau khi thuyết phục những người lính ông là một tù nhân Texian. [118] [121]
Bởi 06:30 cuộc chiến cho Alamo đã kết thúc. [120] binh lính Mexico được kiểm tra mỗi xác chết, bayoneting bất kỳ cơ thể di chuyển. [118] Ngay cả với tất cả các Texians chết, binh sĩ Mexico tiếp tục bắn, một số giết lẫn nhau trong sự nhầm lẫn. Tướng Mexico đã không thể ngăn chặn khát máu và kêu gọi Santa Anna để được giúp đỡ. Mặc dù nói chung cho thấy chính mình, bạo lực vẫn tiếp tục và buglers cuối cùng được lệnh âm thanh một khóa tu. 15 phút sau đó, binh lính tiếp tục bắn vào xác chết. [122]
Hậu quả [sửa]
Thương vong [sửa]
Một chiếc quan tài bằng đá cẩm thạch trắng ngồi trên một mỏm đá ở phía trước cửa sổ kính màu. Trên mặt trước của chiếc quan tài là một ngôi sao 5 cánh lớn. Khắc trong ngôi sao là những lời "Texas Heroes" và hình ảnh nhỏ của ba người đàn ông.
Một hầm mộ trong nhà thờ San Fernando ngụ ý giữ đống tro tàn của hậu vệ Alamo. Nhà sử học tin rằng nó có nhiều khả năng rằng tro được chôn cất gần Alamo.
Theo nhiều tài khoản của trận đấu, từ năm đến bảy Texians đầu hàng. [Chú ý 15] [123] [124] tức giận rằng đơn đặt hàng của ông đã bị bỏ qua, Santa Anna yêu cầu thực hiện ngay lập tức những người sống sót. [125] tuần sau cuộc chiến, stories circulated that Crockett was among those who surrendered.[124] However, Ben, a former American slave who cooked for one of Santa Anna's officers, maintained that Crockett's body was found surrounded by "no less than sixteen Mexican corpses".[126] Historians disagree on which version of Crockett's death is accurate.[Note 16][127]
Santa Anna reportedly told Captain Fernando Urizza that the battle "was but a small affair".[128] Another officer then remarked that "with another such victory as this, we'll go to the devil".[Note 17][129] In his initial report Santa Anna claimed that 600 Texians had been killed, with only 70 Mexican soldiers killed and 300 wounded.[130] His secretary, Ramón Martínez Caro, later repudiated the report.[131] Other estimates of the number of Mexican soldiers killed ranged from 60–200, with an additional 250–300 wounded.[129] Most Alamo historians place the number of Mexican casualties at 400–600 Mexicans.[129][132][133] This would represent about one-third of the Mexican soldiers involved in the final assault, which Todish remarks is "a tremendous casualty rate by any standards".[129] Most eyewitnesses counted 182 Texians killed.[134] Some historians believe that at least one Texian, Henry Warnell, successfully escaped from the battle. Warnell died several months later of wounds incurred either during the final battle or during his escape as a courier.[135][136]
Mexican soldiers were buried in the local cemetery, Campo Santo.[Note 18][130] Shortly after the battle, Colonel José Juan Sanchez Navarro proposed that a monument should be erected to the fallen Mexican soldiers. Cos rejected the idea.[137]
The Texian bodies were stacked and burned.[Note 19][130] The only exception was the body of Gregorio Esparza. His brother Francisco, an officer in Santa Anna's army, received permission to give Gregorio a proper burial.[130] The ashes were left where they fell until February 1837, when Juan Seguín returned to Béxar to examine the remains. A simple coffin inscribed with the names Travis, Crockett, and Bowie was filled with ashes from the funeral pyres.[138] According to a March 28, 1837, article in the Telegraph and Texas Register,[139] Seguín buried the coffin under a peach tree grove. The spot was not marked and cannot now be identified.[140] Seguín later claimed that he had placed the coffin in front of the altar at the San Fernando Cathedral. In July 1936 a coffin was discovered buried in that location, but according to historian Wallace Chariton it is unlikely to actually contain the remains of the Alamo defenders. Fragments of uniforms were found in the coffin, and it is known that the Alamo defenders did not wear uniforms.[139]
Texian survivors[edit]
Main article: List of Texan survivors of the Battle of the Alamo
Portrait of an unsmiling, middle-aged woman in a voluminous dress. Her hair is piled on the back of her head, with ringlets near her ears. She holds a fan in her hands.
Susanna Dickinson survived the Battle of the Alamo. Santa Anna sent her to spread word of the Texian defeat to the Texas colonists.
In an attempt to convince other slaves in Texas to support the Mexican government over the Texian rebellion, Santa Anna spared Travis' slave, Joe.[141] The day after the battle, he interviewed each noncombatant individually. Impressed with Susanna Dickinson, Santa Anna offered to adopt her infant daughter Angelina and have the child educated in Mexico City. Dickinson refused the offer, which was not extended to Juana Navarro Alsbury for her son who was of similar age.[129] Each woman was given a blanket and two silver pesos.[142] Alsbury and the other Tejano women were allowed to return to their homes in Béxar; Dickinson, her daughter and Joe were sent to Gonzales, escorted by Ben. They were encouraged to relate the events of the battle, and to inform the remainder of the Texian forces that Santa Anna's army was unbeatable.[129]
Impact on revolution[edit]
During the siege, newly elected delegates from across Texas met at the Convention of 1836. On March 2, the delegates declared independence, forming the Republic of Texas. Four days later, the delegates at the convention received a dispatch Travis had written March 3 warning of his dire situation. Unaware that the Alamo had fallen, Robert Potter called for the convention to adjourn and march immediately to relieve the Alamo. Sam Houston convinced the delegates to remain in Washington-on-the-Brazos to develop a constitution. After being appointed sole commander of all Texian troops, Houston journeyed to Gonzales to take command of the 400 volunteers who were still waiting for Fannin to lead them to the Alamo.[143]
Within hours of Houston's arrival on March 11, Andres Barcenas and Anselmo Bergaras arrived with news that the Alamo had fallen and all Texians were slain.[144] Hoping to halt a panic, Houston arrested the men as enemy spies. They were released hours later when Susannah Dickinson and Joe reached Gonzales and confirmed the report.[145] Realizing that the Mexican army would soon advance towards the Texian settlements, Houston advised all civilians in the area to evacuate and ordered his new army to retreat.[146] This sparked a mass exodus, known as the Runaway Scrape, and most Texians, including members of the new government, fled east.[147]
Despite their losses at the Alamo, the Mexican army in Texas outnumbered the Texian army by almost six to one.[148] Santa Anna assumed that knowledge of the disparity in troop numbers and the fate of the Texian soldiers at the Alamo would quell the resistance,[149] and that Texian soldiers would quickly leave the territory.[150] News of the Alamo's fall had the opposite effect, and men flocked to Houston's army.[149] The New York Post editorialized that "had [Santa Anna] treated the vanquished with moderation and generosity, it would have been difficult if not impossible to awaken that general sympathy for the people of Texas which now impels so many adventurous and ardent spirits to throng to the aid of their brethren".[151]
Upon learning of Sam Houston's retreat, Santa Anna knew that he had to move quickly before Houston could muster a large enough army to defeat him. He divided his surviving troops into three separate groups between himself and two of his officers, Morales and Gaona. He ordered Morales to take 1,000 men southwards to restore order in the towns and villages there, and sent Gaona northwards with 800 men towards Mina (present-day Bastrop) to cut off Houston's army from their eastward retreat. Lastly, Santa Anna gathered up his artillery, his surviving generals and officers, and 700 men and joined up with Gaona's forces on their northward journey.
On the afternoon of April 21 the Texian army attacked Santa Anna's camp near Lynchburg Ferry. The Mexican army was taken by surprise, and the Battle of San Jacinto was essentially over after 18 minutes. During the fighting, many of the Texian soldiers repeatedly cried "Remember the Alamo!"[152] Santa Anna was captured the following day, and reportedly told Houston: "That man may consider himself born to no common destiny who has conquered the Napoleon of the West. And now it remains for him to be generous to the vanquished."[153] Houston replied, "You should have remembered that at the Alamo".[153] Santa Anna was forced to order his troops out of Texas, ending Mexican control of the province and giving some legitimacy to the new republic.[153]
Legacy[edit]
Main article: Legacy of the Battle of the Alamo
Alamo Village, an active movie set and tourist attraction north of Brackettville, Texas.
Following the battle, Santa Anna was alternately viewed as a national hero or a pariah. Mexican perceptions of the battle often mirrored the prevailing viewpoint.[154] Santa Anna had been disgraced following his capture at the Battle of San Jacinto, and many Mexican accounts of the battle were written by men who had been, or had become, his outspoken critics. Petite and many other historians believe that some of the stories, such as the execution of Crockett, may have been invented to further discredit Santa Anna.[127] In Mexican history, the Texas campaign, including the Battle of the Alamo, was soon overshadowed by the Mexican–American War of 1846–48.[154]
The rectangular base of a cenotaph. An angel is carved on one end. On the side are carvings of several men, shown wearing bucksin or 19th-century suits. Many hold guns or knives; at the far end, one operates a cannon.
Cenotaph of the Alamo defenders
In San Antonio de Béxar, the largely Tejano population viewed the Alamo complex as more than just a battlesite; it represented decades of assistance—as a mission, a hospital, or a military post.[155] As the English-speaking population increased, the complex became best known for the battle. Focus has centered primarily on the Texian defenders, with little emphasis given to the role of the Tejano soldiers who served in the Texian army or the actions of the Mexican army.[156] In the early 20th century the Texas Legislature purchased the property and appointed the Daughters of the Republic of Texas as permanent caretakers[157] of what is now an official state shrine.[2] In front of the church, in the center of Alamo Plaza, stands a cenotaph, designed by Pompeo Coppini, which commemorates the Texians and Tejanos who died during the battle.[158] According to Bill Groneman's Battlefields of Texas, the Alamo has become "the most popular tourist site in Texas".[2]
The first English-language histories of the battle were written and published by Texas Ranger and amateur historian John Henry Brown.[159] The next major treatment of the battle was Reuben Potter's The Fall of the Alamo, published in The Magazine of American History in 1878. Potter based his work on interviews with many of the Mexican survivors of the battle.[159][160] The first full-length, non-fiction book covering the battle, John Myers Myers' The Alamo, was published in 1948.[161] In the decades since, the battle has featured prominently in many non-fiction works.
According to Todish et al., "there can be little doubt that most Americans have probably formed many of their opinions on what occurred at the Alamo not from books, but from the various movies made about the battle."[162] The first film version of the battle appeared in 1911, when Gaston Méliès directed The Immortal Alamo.[3] The battle became more widely known after it was featured in the 1950s Disney miniseries Davy Crockett, which was largely based on myth.[3] Within several years, John Wayne directed and starred in one of the best-known, but questionably accurate, film versions, 1960's The Alamo.[163][Note 20] In 2004 another film, also called The Alamo, was released. CNN described it as possibly "the most character-driven of all the movies made on the subject". It is also considered more faithful to the actual events than other movies.[164]
The Alamo, issue of 1956
A number of songwriters have been inspired by the Battle of the Alamo. Tennessee Ernie Ford's "The Ballad of Davy Crockett" spent 16 weeks on the country music charts, peaking at No. 4 in 1955.[165] Marty Robbins recorded a version of the song "The Ballad of the Alamo" in 1960 which spent 13 weeks on the pop charts, peaking at No. 34.[166] Jane Bowers' song "Remember the Alamo" has been recorded by artists including Johnny Cash[167] and Donovan.[168]
On June 14, 1956, the U.S. Post Office issued a postage stamp depicting an engraved image of the Alamo, first issued at San Antonio, Texas. At the first day ceremony Assistant Postmaster General Albert J. Robertson was the primary speaker and during a speech he stated that the Alamo is “among the more important of our historical shrines ...The defense of the Alamo is high on the list of the truly great American feats of courage...”[169]
Xem thêm [sửa]
Portal icon Texas portal
Last stand
List of Alamo defenders
List of Texan survivors of the Battle of the Alamo
List of Texas Revolution battles
Ghi chú [sửa]
1.Jump up ^ The plaza covered an area 75 feet (23 m) long and 62 feet (19 m) wide. The Low Barracks was 114 feet (35 m) long, and the Long Barracks was 186 feet (57 m) long and 18 feet (5.5 m) wide. (Myers (1948), pp. 180–81.)
2.Jump up ^ A week after Neill sent his letter, the Texian provisional legislature impeached the governor, who in turn disbanded the legislature. The interim constitution had given neither party the authority to take these actions, and no one in Texas was entirely sure who was in charge. (Todish et al. (1998), pp. 30–31.)
3.Jump up ^ Houston, James Fannin, Frank W. Johnson, and Dr. James Grant. (Todish et al. (1998), p. 30.)
4.Jump up ^ Houston's orders to Bowie were vague, and historians disagree on their intent. One interpretation is that Bowie's orders were to destroy only the barricades that the Mexican Army had erected around San Antonio de Béxar, and that he should then wait in the Alamo until Governor Henry Smith decided whether the mission should be demolished and the artillery removed. Smith never gave orders on this issue. (Edmondson (2000), p. 252.)
5.Jump up ^ The Sabine River marked the eastern border of Mexican Texas.
6.Jump up ^ Volunteers in the Texian Army asserted the right to choose their own leaders, and most of them were unwilling to serve under officers of the regular army.
7.Jump up ^ Although the Rio Grande now marks the border between Texas and Mexico, in this era the Nueces River, several hundred miles north, was considered the southern boundary of Mexican Texas.
8.Jump up ^ The fiesta was in celebration of the birthday of George Washington, the first president of the United States.
9.^ Jump up to: a b Although Santa Anna later reported that Texian cannon fire on February 23 killed two Mexican soldiers and wounded eight others, no other Mexican officer reported fatalities from that day. (Todish et al. (1998), p. 40., Edmondson (2000), p. 304.)
10.Jump up ^ Colonel Juan Almonte's journal did not mention any skirmishes that evening. In 1837, Santa Anna's secretary Roman Martinez Caro did report "two small reinforcements from Gonzales that succeeded in breaking through our lines and entering the fort. The first consisted of four men who gained the fort one night, and the second was a party of twenty-five." (Lindley (2003), p. 131.)
11.Jump up ^ These Texian reinforcements were later dubbed the Immortal 32.
12.Jump up ^ Almonte's journal reported that there was an engagement that night, but that the Mexican troops had repulsed the assault. (Lindley (2003), p. 143.)
13.Jump up ^ Lieutenant José Maria Torres is credited with successfully raising the Mexican flag; he was mortally wounded in the process. (Todish et al. (1998), p. 54.)
14.Jump up ^ According to Edmondson, Wolf then ran into the room, grabbed his remaining son, and leaped with the child from the cannon ramp at the rear of the church; both were killed by musket shots before hitting the ground. (Edmondson (2000), p. 372.)
15.Jump up ^ Edmondson speculates that these men might have been sick or wounded and were therefore unable to fight. (Edmondson (2000), p. 373)
16.Jump up ^ According to Petite (1998), p. 124, "Every account of the Crockett surrender-execution story comes from an avowed antagonist (either on political or military grounds) of Santa Anna's. It is believed that many stories, such as the surrender and execution of Crockett, were created and spread in order to discredit Santa Anna and add to his role as villain."
17.Jump up ^ The identity of this officer is disputed. Edmondson (2000), p. 374 claims that this remark was made by Colonel Juan Almonte, and overheard by Almonte's cook, Ben. Todish et al. (1998), p. 55. attributes the remark to Lieutenant Colonel José Juan Sanchez Navarro.
18.Jump up ^ According to Francisco Ruiz, possibly the alcalde of Béxar, the graveyard was near full and that he instead threw some of the corpses in the river. (Edmondson (2000), p. 374.) However, Sam Houston reported on March 13 that all Mexicans were buried. (Lindley (2003), p. 277.)
19.Jump up ^ Cremating bodies was anathema at the time, as most Christians believed that a body could not be resurrected unless it were whole. (Petite (1998), p. 139.)
20.Jump up ^ Historians J. Frank Dobie and Lon Tinkle requested that they not be listed as historical advisers in the credits of The Alamo because of its disjunction from recognized history.(Todish et al., p. 188.)
Dưới thời Tổng thống Antonio López de Santa Anna, chính phủ Mexico đã bắt đầu chuyển từ một mô hình liên bang. Các chính sách ngày càng độc tài, trong đó có việc thu hồi của Hiến pháp năm 1824 vào đầu năm 1835, xúi giục nhiều Liên bang nổi loạn. [5] khu vực biên giới Mexico Texas đã được phần lớn dân cư của những người nhập cư từ Hoa Kỳ. Những đã quen với việc một chính phủ liên bang và các quyền cá nhân rộng rãi, và họ đã khá thanh nhạc trong sự không hài lòng của họ tại sự thay đổi của Mexico đối với tập trung. [6] Đã tinh ranh của nỗ lực của Mỹ trước đó để mua Texas, [7] chính quyền Mexico đổ lỗi cho nhiều của Texian tình trạng bất ổn về người nhập cư Mỹ, hầu hết trong số họ đã có ít nỗ lực để thích ứng với văn hóa Mexico. [8]
Trong tháng mười, Texians tham gia quân đội Mexico trong cuộc chiến chính thức đầu tiên của cuộc Cách mạng Hoa Kỳ. [9] Quyết tâm dẹp loạn, Santa Anna bắt đầu lắp ráp một lực lượng lớn, quân đội của hoạt động ở Texas, để khôi phục lại trật tự. [10] Hầu hết các binh lính của mình là tân binh nguyên, [11] và một số lượng lớn đã được nhập ngũ buộc. [12]
Một phức tạp sắc màu rực rỡ của các tòa nhà với những bức tường thấp nằm trong một thung lũng nông bị bỏ qua bởi những ngọn đồi.
Sự sụp đổ của Alamo, vẽ bởi Theodore Gentilz năm 1844, mô tả phức tạp Alamo từ phía nam. Thấp Barracks, nhà nguyện, và các rào bằng gỗ kết nối chúng là ở phía trước.
Các Texians đánh bại hệ thống quân đội Mexico đã đóng quân ở Texas. Nhóm cuối cùng của những người lính Mexico trong khu vực-chỉ huy của pháp luật anh trai-trong-Santa Anna, tướng Martín Perfecto de Cos-đầu hàng vào ngày 9 tháng 12 sau cuộc bao vây của Bexar. [9] Bởi thời điểm này, quân đội Texian đã giúp rất khách gần đây trong khu vực, chủ yếu là nhà thám hiểm từ Hoa Kỳ. Nhiều người định cư Texas, chuẩn bị cho một chiến dịch lâu dài, đã trở về nhà. [13] Tức giận bởi những gì ông cho là có thể can thiệp của Mỹ vào công việc nội Mexico, Santa Anna dẫn đầu một nghị quyết phân loại người nước ngoài tìm thấy chiến đấu ở Texas như cướp biển. Độ phân giải hiệu quả cấm việc lấy tù nhân chiến tranh: trong khoảng thời gian này, cướp biển đã được thực hiện ngay lập tức [13] [14] Santa Anna nhắc lại bài này trong thư ngôn từ mạnh mẽ để Hoa Kỳ Tổng thống Andrew Jackson.. Thư này không được phân phối rộng rãi, và nó không chắc rằng hầu hết các tân binh Mỹ phục vụ trong quân đội Texian đã nhận thức được rằng sẽ không có tù nhân chiến tranh. [15]
Khi quân đội Mexico rời San Antonio de Bexar (tại San Antonio, Texas, Mỹ) lính Texian thành lập một đơn vị đồn trú tại Alamo Mission, một cựu tiền đồn tôn giáo Tây Ban Nha vốn đã được chuyển đổi thành một pháo đài tạm thời do quân đội Mexico vừa bị đuổi học. [16] mô tả bởi Santa Anna như một "pháo đài bất thường hầu như không xứng đáng với cái tên", [16] Alamo đã được thiết kế để chịu một cuộc tấn công bộ lạc thổ dân, không một đội quân được trang bị pháo binh. [17] phức tạp nằm dài trên (3 mẫu 1.2 ha), cung cấp gần như 1.320 feet (400 m) của chu vi phòng thủ. [18] một quảng trường nội thất được bọc ở phía đông của nhà thờ và phía nam bởi một tòa nhà một tầng được gọi là Barracks thấp. [19] một rào bằng gỗ kéo dài giữa hai tòa nhà này. [20] hai tầng dài Barracks mở rộng về phía bắc từ nhà nguyện. [19] Ở góc phía bắc của bức tường phía đông đứng một cây bút gia súc và ngựa sáo. [21] các bức tường xung quanh khu phức hợp ít nhất 2.75 feet (0,84 m) dày và dao động từ 9-12 ft (2,7-3,7 m) cao. [22] [Ghi chú 1]
Để bù đắp cho việc thiếu cổng bắn, kỹ sư Texian xanh B. Jameson xây dựng sàn diễn để cho phép hậu vệ cháy trên các bức tường; phương pháp này, tuy nhiên, còn lại trên cơ thể của lính mang súng trường tiếp xúc. [18] lực lượng Mexico đã để lại 19 khẩu pháo, mà Jameson lắp đặt dọc theo các bức tường. Một lớn 18-pounder đã đến Texas với New Orleans Greys. Jameson vị trí pháo này ở góc phía tây nam của hợp chất. Ông khoe khoang với chỉ huy quân đội Texian Sam Houston rằng Texians có thể "whip 10-1 với pháo binh của chúng tôi". [23]
Các đơn vị đồn trú Texian là woefully undermanned và underprovisioned, với ít hơn 100 binh sĩ còn lại của ngày 06 tháng 1 1836 [24] Đại tá James C. Neill, các hoạt động chỉ huy Alamo, đã viết thư cho chính phủ lâm thời:. "Nếu có bao giờ có được một đồng đô la ở đây tôi không có kiến thức về nó ". [24] Neill yêu cầu thêm quân và nguồn cung cấp, nhấn mạnh rằng các đơn vị đồn trú có khả năng sẽ không thể chịu đựng một cuộc bao vây kéo dài lâu hơn bốn ngày. [24] [25] Chính phủ Texian là trong tình trạng hỗn loạn và . không thể cung cấp hỗ trợ nhiều [26] [Ghi chú 2] Bốn người đàn ông khác nhau tuyên bố đã được đưa ra lệnh toàn bộ quân đội: [Chú ý 3] on January 14, Neill tiếp cận một trong số họ, Sam Houston, để được hỗ trợ trong nguồn cung cấp thu thập, quần áo, và đạn dược. [26]
Khúc dạo đầu cho cuộc chiến [sửa]
Ba phần tư bức chân dung của một người đàn ông mày râu nhẵn nhụi trẻ với tóc mai dài và đỉnh cao chân tóc của một góa phụ. Cánh tay của mình được vượt qua.
James Bowie đến Alamo nhiệm vụ vào ngày 19 tháng với các đơn đặt hàng để tiêu diệt các phức tạp. Thay vào đó anh đã trở thành đơn vị đồn trú của đồng chỉ huy.
Houston không thể dành số lượng người cần thiết để gắn kết một phòng thủ thành công. [27] Thay vào đó, ông đã gửi Đại tá James Bowie với 30 người đàn ông để loại bỏ các pháo từ Alamo và phá hủy các phức tạp. [26] [Chú ý 4] Bowie đã không thể để vận chuyển pháo từ đồn Alamo thiếu súc vật cần thiết. Neill sớm thuyết phục Bowie rằng vị trí chiến lược quan trọng được tổ chức. [28] Trong một bức thư gửi cho Thống đốc Henry Smith, Bowie lập luận rằng "sự cứu rỗi của Texas phụ thuộc vào biện pháp lớn vào việc giữ Bexar ra khỏi bàn tay của kẻ thù. Nó phục vụ như biên giới picquet bảo vệ, và nếu nó là thuộc sở hữu của Santa Anna, không có thành trì để từ đó đẩy lùi anh trong diễu hành của mình đối với các Sabine ". [29] [Chú ý 5] thư đến Smith kết thúc," Đại tá Neill và bản thân mình có đến độ phân giải trang trọng mà chúng ta sẽ thà chết trong các mương hơn cho nó với kẻ thù. "[29] Bowie cũng đã viết thư cho chính phủ lâm thời, yêu cầu" người đàn ông, tiền bạc, súng trường, và bột pháo ". [29] vài quân tiếp viện được ủy quyền; sĩ quan kỵ binh William B. Travis đến Bexar với 30 người đàn ông trên 03 Tháng Hai. Năm ngày sau, một nhóm nhỏ các tình nguyện viên đến, bao gồm cả người dân vùng biên giới nổi tiếng và cựu nghị sĩ Mỹ David Crockett Tennessee. [30]
In thạch bản mô tả đầu và vai của một, mày râu nhẵn nhụi đàn ông trung niên mặc một bộ đồng phục quân sự phô trương.
Tướng Antonio Lopez de Santa Anna dẫn quân đội Mexico vào Texas năm 1836.
Vào ngày 11, Neill rời Alamo, có khả năng tuyển dụng quân tiếp viện bổ sung và thu thập vật tư. [31] Ông chuyển lệnh để Travis, các sĩ quan quân đội thường xuyên cấp cao nhất trong quân đồn trú. [29] Các tình nguyện viên bao gồm phần lớn các đơn vị đồn trú, và họ không sẵn sàng chấp nhận Travis như lãnh đạo của họ. [Chú ý 6] Những người đàn ông thay vì bầu Bowie, người đã có một danh tiếng như là một máy bay chiến đấu khốc liệt, như chỉ huy của họ. Bowie tổ chức bởi nhận được rất say và tạo ra tàn phá trong Bexar. Để giảm thiểu cảm giác bị bệnh kết quả, Bowie đã đồng ý chia sẻ lệnh với Travis. [31] [32] [33]
Như Texians vật lộn để tìm người đàn ông và vật tư, Santa Anna tiếp tục thu thập những người đàn ông ở San Luis Potosi; vào cuối năm 1835 quân đội của ông đánh số 6,019 binh sĩ. [34] Thay vì trước dọc theo bờ biển, nơi nguồn cung cấp và quân tiếp viện có thể dễ dàng chuyển bằng đường biển, Santa Anna đã ra lệnh quân đội của ông nội địa để Bexar, trung tâm chính trị của bang Texas và các trang web của thất bại của cos. [34] quân đội bắt đầu lan rộng ra phía bắc vào cuối tháng mười hai. [34] Cán bộ sử dụng các cuộc hành trình dài để đào tạo những người đàn ông. Nhiều người trong số các thành viên mới không biết làm thế nào để sử dụng các điểm tham quan của súng của họ, và nhiều người từ chối bắn từ vai vì giật lớn. [35]
Tiến bộ còn chậm. Không có đủ la để vận chuyển tất cả các vật tư, và rất nhiều các Teamsters, tất cả thường dân, bỏ thuốc lá khi lương của họ đã bị trì hoãn. Số lượng lớn các soldaderas - phụ nữ và trẻ em đi theo đạo quân - tiêu thụ nhiều trong những nguồn cung cấp đã khan hiếm. Các binh sĩ đã sớm giảm khẩu phần một phần. [36] Ngày 12 tháng hai họ vượt qua Rio Grande. [37] [Chú ý 7] Nhiệt độ ở Texas đạt mức thấp kỷ lục, và 13 tháng 2 ước tính khoảng 15-16 inch (38-41 cm ) tuyết đã rơi. Hạ thân nhiệt, kiết lỵ, và đánh phá Comanche bên đã thiệt hại nặng nề về người lính Mexico. [38]
On February 21, Santa Anna và tiên phong của mình đạt đến bờ sông Medina, 25 dặm (40 km) từ Bexar. [39] [40] Không biết sự gần gũi của quân đội Mexico, phần lớn các đơn vị đồn trú Alamo tham gia dân Bexar ở fiesta. [41] [Chú ý 8] Sau khi biết lễ kỷ niệm dự kiến, Santa Anna ra lệnh Tướng Joaquín Ramírez y Sesma ngay lập tức nắm bắt Alamo không được bảo vệ, nhưng những cơn mưa bất ngờ dừng cuộc tấn công đó. [40]
Bao vây [sửa]
Bài chi tiết: Cuộc vây hãm của Alamo
Đầu tư [sửa]
Alamo Flag
Trong những giờ đầu của ngày 23 tháng 2, người dân bắt đầu chạy trốn Bexar, sợ sắp xảy ra đến quân đội Mexico của. Mặc dù không bị thuyết phục bởi các báo cáo, Travis đóng một người lính trong San Fernando tháp chuông nhà thờ, vị trí cao nhất trong thành phố, để xem các dấu hiệu của một lực lượng tiếp cận. Vài giờ sau đó, trinh sát Texian báo cáo nhìn thấy quân đội Mexico 1,5 dặm (2,4 km) bên ngoài thị trấn. [41] Rất ít thỏa thuận đã được thực hiện cho một cuộc bao vây tiềm năng. Một nhóm Texians tranh giành để dồn gia súc vào Alamo, trong khi những người khác scrounged cho thực phẩm trong nhà gần đây bị bỏ rơi. [42] Một số thành viên của đơn vị đồn trú đã được sống ở thị trấn mang gia đình của mình với họ khi họ báo cáo với Alamo. Trong số đó là Almaron Dickinson, người đã đưa vợ và con gái của Susanna trẻ sơ sinh của họ Angelina; Bowie, người đã đi cùng với người anh em họ người vợ quá cố của mình, Gertrudis Navarro và Juana Navarro Alsbury, và con trai Alsbury của; [43] và Gregorio Esparza, gia đình leo qua cửa sổ của nhà thờ Alamo sau khi quân đội Mexico đến [44] khác. các thành viên của đơn vị đồn trú không báo cáo cho nhiệm vụ; hầu hết những người đàn ông làm việc bên ngoài Bexar đã không cố gắng để trốn dòng Mexico qua. [45]
Tôi trả lời cho bạn, theo thứ tự của Thưa ông, rằng quân đội Mexico không thể đi đến thỏa thuận dưới bất kỳ điều kiện với người nước ngoài nổi loạn mà không có truy đòi lại, nếu họ muốn cứu mạng sống của họ, hơn là đặt mình ngay lập tức tại xử lý của Chính phủ tối cao từ một mình mà họ có thể mong đợi khoan hồng sau khi một số cân nhắc.
"
"
phản ứng của José Bartres yêu cầu Texian cho một đầu hàng danh dự, như trích dẫn trên tạp chí của Juan Almonte [46]
Vào cuối buổi chiều Bexar đã bị chiếm bởi khoảng 1.500 binh sĩ Mexico. [47] Khi quân đội Mexico đã nêu ra một lá cờ màu đỏ máu nghĩa không quý, Travis đã đáp trả bằng một vụ nổ từ pháo lớn nhất của Alamo. [48] Tin tưởng rằng Travis đã hành động vội vàng, Bowie gửi Jameson để đáp ứng với Santa Anna. [46] Travis đã giận dữ mà Bowie đã hành động đơn phương và cử đại diện của mình, thuyền trưởng Albert Martin. [49] Cả hai sứ giả gặp Đại tá Juan Almonte và José Bartres. Theo Almonte, các Texians yêu cầu một sự đầu hàng danh dự nhưng đã được thông báo rằng bất kỳ sự đầu hàng vô điều kiện phải có. [46] Ngày học này, Bowie và Travis hai bên thoả thuận để bắn pháo một lần nữa. [49] [Thuyết minh số 9]
Cuộc giao tranh [sửa]
Đêm đầu tiên của cuộc bao vây tương đối yên tĩnh. [50] Trong vài ngày tới, các binh sĩ Mexico thành lập pháo binh, ban đầu khoảng 1.000 feet (300 m) từ phía nam và các bức tường phía đông của Alamo. [51] Một pin thứ ba là đông Nam vị trí của pháo đài. Mỗi đêm pin nhích gần hơn với các bức tường Alamo. [52] Trong tuần đầu tiên của cuộc bao vây hơn 200 súng thần đổ bộ vào quảng trường Alamo. Lúc đầu Texians phù hợp hỏa lực pháo binh Mexico, thường tái sử dụng súng thần Mexico. [53] [54] Ngày 26 tháng Travis ra lệnh pháo binh để bảo tồn bột và bắn. [53]
Hai sự kiện đáng chú ý xảy ra vào thứ tư, 24 tháng Hai. Tại một số điểm trong ngày hôm đó, Bowie sụp đổ bệnh, [55] để lại Travis chỉ huy duy nhất của đơn vị đồn trú. [55] Cuối buổi chiều hôm đó, hai trinh sát Mexico đã trở thành trường hợp tử vong đầu tiên của cuộc bao vây . [56] [Chú ý 9] sáng hôm sau, 200-300 binh sĩ Mexico vượt sông San Antonio và mất nắp trong các lều bị bỏ rơi gần các bức tường Alamo. [52] [56] [57] Một số Texians mạo hiểm ra để ghi những túp lều [57] trong khi Texians trong Alamo cung cấp cháy bìa. [58] [59] Sau một cuộc giao tranh kéo dài hai giờ của quân đội Mexico rút lui để Bexar. [52] [59] Sáu binh sĩ Mexico đã thiệt mạng và bốn người khác bị thương. [52 ] Không Texians bị thương. [60]
Một Norther xanh thổi on February 25, giảm nhiệt độ đến 39 ° F (4 ° C). [53] Không quân đã được chuẩn bị cho nhiệt độ lạnh. [61] nỗ lực Texian để thu thập củi đã bị cản trở bởi quân đội Mexico. [53 ] vào tối ngày 26 tháng 2 Đại tá Juan Bringas tham gia nhiều Texians người đã đốt cháy hơn những túp lều. [62] Theo sử gia JR Edmondson, một Texian đã bị giết chết. [63] Bốn ngày sau, Texians bắn chết Binh nhất Secundino Alvarez, một người lính từ một trong hai tiểu đoàn rằng Santa Anna đã đóng quân trên hai mặt của Alamo. Bởi March 1, số thương vong Mexico được chín người chết và bốn người bị thương, trong khi các đơn vị đồn trú Texian bị mất chỉ có một người đàn ông.
Quân tiếp viện [sửa]
Tôi quyết tâm duy trì bản thân mình càng lâu càng tốt và chết như một người lính không bao giờ quên những gì là do danh dự của chính mình và của đất nước mình. VICTORY HOẶC CHẾT.
"
"
đoạn trích từ thư William B. Travis của Để nhân dân Texas và tất cả người Mỹ trong thế giới. [64]
Santa Anna đăng một công ty phía đông của Alamo, trên đường đến Gonzales. [52] [65] Almonte và 800 dragon đã đóng quân dọc theo con đường để Goliad. [66] Trong suốt cuộc bao vây các thị trấn này đã nhận được nhiều giao thông, cử bởi Travis bào chữa cho quân tiếp viện và nguồn cung cấp. [48] [67] nổi tiếng nhất của công văn của ông, được viết ngày 24 tháng 2, đã được giải quyết để nhân dân Texas và tất cả người Mỹ trong thế giới. Theo nhà sử học Mary Deborah Nhỏ, bức thư là "được nhiều người là một trong những kiệt tác của chủ nghĩa yêu nước Mỹ". [68] Các bản sao của thư đã được phân phối trên toàn Texas, [69] và cuối cùng được in lại trên khắp nước Mỹ và các nước châu Âu . [56] vào cuối ngày đầu tiên của cuộc bao vây, quân đội của Santa Anna được gia cố bởi 600 người đàn ông dưới quyền tướng Joaquin Ramirez y Sesma, đưa quân đội Mexico lên đến hơn 2.000 người.
Như tin tức của cuộc bao vây lan rộng khắp Texas, quân tiếp viện tiềm năng tập trung tại Gonzales. Họ hy vọng để gặp gỡ với Đại tá James Fannin, người được dự kiến sẽ đến từ Goliad với đơn vị đồn trú của mình. [70] Ngày 26 tháng, sau ngày do dự, Fannin ra lệnh cho 320 người đàn ông, bốn khẩu pháo, và một số toa xe cung cấp cho quân đối với Alamo, 90 dặm (140 km). Nhóm này đi du lịch ít hơn 1,0 dặm (1,6 km) trước khi quay trở lại [71] [72] Fannin đổ lỗi cho sự rút lui trên cán bộ của mình. các sĩ quan và lính tráng cáo buộc của Fannin hủy bỏ nhiệm vụ. [73]
Đầu và vai của một người đàn ông mày râu nhẵn nhụi với mái tóc lượn sóng. Ông mặc một chiếc áo khoác miiltary đơn giản, cởi cúc, với một ngôi sao trên cổ áo.
William B. Travis đã trở thành chỉ huy Texian duy nhất tại Alamo on February 24.
Texians tập trung tại Gonzales đã không biết lợi nhuận Fannin để Goliad, và hầu hết vẫn tiếp tục chờ đợi. Thiếu kiên nhẫn với sự chậm trễ, vào ngày 27 tháng Travis ra lệnh cho Samuel G. Bastian đến Gonzales "nhanh lên tiếp viện". [74] Theo nhà sử học Thomas Ricks Lindley, Bastian gặp phải Công ty Khác nhau Gonzales do Trung úy George C. Kimble và Travis 'chuyển phát nhanh để Gonzales, Albert Martin, người đã mệt mỏi vì chờ đợi Fannin. Một tuần tra Mexico bị tấn công, lái xe ra khỏi bốn trong số những người đàn ông, trong đó có Bastian. [Chú ý 10] [75] Trong bóng tối, các Texians bắn vào 32 người đàn ông còn lại, người mà họ cho rằng là binh lính Mexico. Một người đàn ông bị thương, và lời nguyền tiếng Anh của mình đã thuyết phục được hậu vệ để mở cửa. [Chú ý 11] [76]
Vào ngày 3, Texians xem từ các bức tường như khoảng 1.000 người Mexico tiến vào Bexar. Quân đội Mexico tổ chức lớn trong suốt buổi chiều, cả hai trong danh dự của quân tiếp viện của họ và tin rằng quân đội dưới quyền Tướng José de Urrea đã ngon đánh bại Texian Đại tá Frank W. Johnson trong trận San Patricio vào ngày 27. [77] Hầu hết các các Texians trong Alamo tin rằng Sesma đã được lãnh đạo các lực lượng Mexico trong cuộc bao vây, và họ nhầm lẫn do các lễ kỷ niệm sự xuất hiện của Santa Anna. Quân tiếp viện đưa số binh sĩ Mexico trong Bexar đến gần 3.100. [78]
Sự xuất hiện của quân tiếp viện Mexico nhắc Travis để gửi ba người đàn ông, trong đó có Davy Crockett, tìm lực lượng Fannin, mà ông vẫn tin là trên đường. [79] Các trinh sát phát hiện một nhóm lớn các Texians cắm trại 20 dặm (32 km) từ Alamo. [80] nghiên cứu Lindley của chỉ ra rằng có tới 50 của những người đàn ông đến từ Goliad sau khi sứ mệnh giải cứu bị phá Fannin của. Những người khác đã rời Gonzales vài ngày trước đó. [81] Chỉ cần trước khi ánh sáng ban ngày vào ngày 04 tháng 3, một phần của lực lượng Texian đưa bóng vào lưới đường Mexico và bước vào Alamo. Binh sĩ Mexico đã lái một nhóm thứ hai trên đồng cỏ. [80] [Chú ý 12]
Chuẩn bị tấn công [sửa]
On March 4, một ngày sau khi quân tiếp viện của mình đến, Santa Anna đã đề xuất một cuộc tấn công vào Alamo. Nhiều sĩ quan cao cấp của ông khuyến cáo rằng họ chờ đợi cho hai khẩu pháo 12-pounder dự kiến sẽ đến vào ngày 07 tháng 3. [82] Buổi tối hôm đó, một phụ nữ địa phương, có khả năng Bowie anh em họ-trong-pháp luật Juana Navarro Alsbury, gần Santa Anna đàm phán đầu hàng . cho hậu Alamo [83] Theo nhiều nhà sử học, chuyến thăm này có thể tăng sự thiếu kiên nhẫn của Santa Anna; như nhà sử học Timothy Todish lưu ý, "thì sẽ có rất ít vinh quang trong một chiến thắng không đổ máu". [84] Sáng hôm sau, Santa Anna đã thông báo cho nhân viên của mình rằng cuộc tấn công sẽ diễn ra vào đầu vào ngày 6. Santa Anna đã sắp xếp cho quân đội từ Bexar được miễn các đường phía trước, do đó họ sẽ không bị buộc phải chiến đấu gia đình riêng của họ. [84]
Truyền thuyết cho rằng tại một số điểm trên 05 Tháng Ba, Travis tập hợp những người đàn ông của mình và giải thích rằng một cuộc tấn công sắp xảy ra, và rằng quân đội Mexico sẽ được áp dụng. Ông được cho là vẽ một đường trên mặt đất và hỏi những người sẵn sàng chết vì nguyên nhân Texian để vượt qua và đứng bên cạnh anh ấy; chỉ có một người đàn ông (Moses Rose) được cho là đã từ chối. [85] Hầu hết các học giả bỏ qua câu chuyện này như không có bằng chứng nguồn chính để hỗ trợ nó (những câu chuyện chỉ có bề mặt thập kỷ sau cuộc chiến trong một tài khoản tay thứ ba). [86 ] Tuy nhiên, dường như đã Travis, tại một số điểm trước khi cuộc tấn công cuối cùng, lắp ráp những người đàn ông cho một cuộc họp để thông báo về tình hình nghiêm trọng và đem lại cho họ cơ hội để thoát khỏi một trong hai hoặc ở lại và chết vì nguyên nhân. Susannah Dickinson nhớ lại Travis thông báo rằng bất kỳ người đàn ông muốn thoát khỏi nên để cho nó được biết đến và bước ra khỏi hàng ngũ. [87]
Các Texian cuối cùng xác nhận đã để lại Alamo là James Allen, chuyển phát nhanh, người thực hiện tin nhắn cá nhân từ Travis và một số những người đàn ông khác trên 05 tháng ba. [88]
Tấn công cuối cùng [sửa]
Chiến đấu bên ngoài [sửa]
Ban đầu Mexico triển khai quân [89] [90]
chỉ huy
quân đội
thiết bị
Cos 350 10 thang
2 xà beng
2 trục
Duque / Castrillón 400 10 thang
Romero 400 6 thang
Morales 125 2 thang
Sesma 500 kỵ binh
Santa Anna 400 dự trữ
Lúc 10 giờ ngày 5 tháng ba, pháo binh Mexico ngừng bắn phá của họ. Santa Anna đã dự đoán, các Texians kiệt sức sớm rơi vào giấc ngủ không bị gián đoạn đầu tiên nhiều trong số họ đã có kể từ khi bắt đầu bao vây. [91] Chỉ sau nửa đêm, hơn 2.000 binh sĩ Mexico đã bắt đầu chuẩn bị cho tấn công cuối cùng. [92] Ít hơn 1.800 được chia thành bốn cột, chỉ huy bởi Cos, Đại tá Francisco Duque, Đại tá José María Romero và Đại tá Juan Morales. [89] [90] cựu chiến binh được bố trí bên ngoài của các cột để kiểm soát tốt hơn các tân binh mới đến chết ở giữa. [93] để phòng ngừa, 500 kỵ binh người Mexico được bố trí xung quanh Alamo để ngăn chặn lối thoát của những người lính hoặc Texian hoặc Mexico. Santa Anna vẫn trong trại với 400 dự trữ. [90] [94] Mặc dù cái lạnh buốt, những người lính đã được lệnh không được mặc áo khoác, có thể cản trở chuyển động của họ. [90] Mây giấu mặt trăng, và do đó các chuyển động của người lính. [95]
Lúc 5:30 giờ sáng quân âm thầm tiến. Cos và người đàn ông của mình đến gần góc phía tây bắc của Alamo, [93] trong khi Duque dẫn đàn ông của mình từ phía tây bắc hướng tới một hành vi vi phạm sửa chữa trong bức tường phía bắc của Alamo. [96] Cột chỉ huy bởi Romero hành quân về phía bức tường phía đông, và cột Morales nhắm vào lan can thấp bởi nhà nguyện. [96]
Ba lính canh Texian đóng quân bên ngoài các bức tường đã bị giết chết trong giấc ngủ của họ, [96] [97] cho phép binh sĩ Mexico để tiếp cận không bị phát hiện trong phạm vi súng hỏa mai của các bức tường. [96] Tại thời điểm này, sự im lặng bị phá vỡ bởi tiếng reo hò "¡Viva Santa Anna! "và âm nhạc từ buglers. [92] Các tiếng ồn đánh thức Texians. [97] Hầu hết các thương thường tập trung tại phòng thánh nhà thờ cho an toàn. [98] Travis chạy đến la hét bài viết của mình, "Thôi nào chàng trai, những người Mexico là khi chúng tôi và chúng tôi sẽ cung cấp cho họ địa ngục! "[96] và, khi đi ngang qua một nhóm các Tejanos," ¡Không rendirse, muchachos! "("Đừng đầu hàng, chàng trai"). [91]
Một bản đồ bản thảo với một sơ đồ phức tạp của Alamo. Pháo binh Mexico được hiển thị vị trí ở phía tây bắc, tây nam và phía nam, với quỹ đạo dự kiến của họ đạt tất cả các phía bắc, phía tây, phía nam và các bức tường.
Kế hoạch này của Alamo được tạo ra bởi José Juan Sánchez-Navarro năm 1836 Địa điểm đánh dấu R và V biểu thị pháo Mexico. vị trí S cho biết lực lượng của Cos.
Trong những khoảnh khắc đầu tiên của cuộc tấn công quân đội Mexico đã vào thế bất lợi. Hình thành cột của họ cho phép chỉ có các hàng phía trước của những người lính bắn một cách an toàn. [99] Không biết về sự nguy hiểm, các tân binh chưa qua đào tạo trong hàng ngũ "một cách mù quáng linh sam [ed] súng", làm bị thương hoặc giết chết các binh sĩ trước mặt họ. [100 ] nồng độ chặt chẽ của quân đội cũng cung cấp một mục tiêu tuyệt vời cho các pháo Texian. [99] Thiếu hộp nhỏ bắn, Texians điền pháo của họ với bất kỳ kim loại mà họ tìm thấy, bao gồm cả cửa bản lề, móng tay, móng ngựa và băm nhỏ, về cơ bản chuyển pháo vào súng khổng lồ. [96] Theo nhật ký của José Enrique de la Peña, "nhẹ nhàng sửa bóng pháo duy nhất đã bỏ đi một nửa công ty của chasseurs từ Toluca". [101] Duque đã giảm từ con ngựa của mình sau khi bị một vết thương ở đùi và đã gần như bị chà đạp bởi những người đàn ông của mình. Chung Manuel Castrillón nhanh chóng giả chỉ huy của cột Duque. [21]
Mặc dù một số ở phía trước của các cấp bậc Mexico dao động, những người lính ở phía sau đã đẩy họ vào. [99] Khi quân đội đông đảo chống lại các bức tường, Texians bị buộc phải dựa trên các bức tường để bắn, để lại cho họ tiếp xúc với lửa Mexico. Travis đã trở thành một trong những hậu vệ đầu tiên chết, bắn trong khi bắn súng của mình vào những người lính bên dưới anh ta, mặc dù một nguồn tin cho biết rằng ông rút gươm ra và đâm một sĩ quan Mexico đã xông vào tường trước khi chịu thua chấn thương của mình. [99] Rất ít của thang Mexico đạt các bức tường. [102] Một vài người lính đã có thể leo lên thang đã nhanh chóng bị giết hoặc bị đánh bại. Như Texians xả súng được nạp trước đó của họ, tuy nhiên, họ đã tìm thấy nó ngày càng khó khăn để tải lại khi cố gắng để giữ cho binh sĩ Mexico từ mở rộng quy mô các bức tường. [21]
Binh sĩ Mexico rút lui và tập hợp lại, nhưng cuộc tấn công thứ hai của họ bị đẩy lui. Phút thứ mười lăm trận chiến, họ tấn công lần thứ ba. [21] [99] Trong cuộc đình công thứ ba, cột Romero, hướng tới tường phía đông, đã được tiếp xúc với pháo lửa và chuyển sang phía bắc, hòa lẫn với cột thứ hai. [21] cột lễ hội, dưới lửa từ Texians trên bức tường phía tây, cũng đổi hướng bắc [103] Khi Santa Anna thấy rằng phần lớn các quân đội của ông đã được đông đảo chống lại bức tường phía bắc, ông lo sợ một thất bại thảm hại. "hoảng sợ", ông đã gửi dự trữ vào cùng khu vực. [104] Những người lính Mexico gần bức tường phía bắc nhận ra rằng bức tường tạm thời chứa nhiều lỗ hổng và toeholds. Một trong những người đầu tiên quy mô 12-foot (3,7 m) là tường chung Juan Amador; tại thách thức của mình, người đàn ông của mình đã bắt đầu tràn ngập lên tường. Amador mở cửa sau trong bức tường phía bắc, cho phép binh sĩ Mexico đổ vào các phức tạp. [102] Những người khác trèo qua các cảng khẩu súng trong bức tường phía tây, trong đó có vài người bảo vệ. [105] Khi hậu vệ Texian bỏ bức tường phía bắc và phía Bắc cuối của bức tường phía tây, [102] [105] pháo thủ Texian ở cuối phía nam của nhiệm vụ chuyển pháo của họ về phía bắc và bắn vào các binh sĩ Mexico tiến. Điều này trái cuối phía nam của nhiệm vụ không được bảo vệ; trong vòng vài phút binh sĩ Mexico đã leo lên bức tường và giết chết các pháo thủ, giành quyền kiểm soát 18-pounder pháo của Alamo. [95] Đến thời điểm này người đàn ông Romero đã chụp được những bức tường phía đông của hợp chất và đã được đổ vào thông qua các bút gia súc. [105 ]
Chiến đấu nội thất [sửa]
Của Thiên Chúa, Sue, người Mexico đang ở trong bức tường của chúng tôi! Nếu họ chia sẻ với bạn, tiết kiệm con tôi
"
"
Lời cuối cùng của hậu vệ Texian Almaron Dickinson cho vợ Susanna khi ông chuẩn bị để bảo vệ nhà thờ. [103]
Theo kế hoạch trước đây, hầu hết các Texians giảm trở lại doanh trại và nhà nguyện. Lỗ đã được chạm khắc trên các bức tường để cho phép các Texians để cháy. [103] Không thể để đạt được doanh trại, Texians đóng quân dọc theo bức tường phía tây đứng đầu phía tây của sông San Antonio. Khi kỵ binh bị buộc tội, các Texians mất nắp và bắt đầu bắn từ một cái rãnh. Sesma đã buộc phải gửi quân tiếp viện, và Texians cuối cùng đã bị giết. Sesma báo cáo rằng cuộc giao tranh này liên quan đến 50 Texians, nhưng Edmondson cho rằng số đã được thổi phồng. [106]
Các hậu vệ trong bút gia súc rút lui vào sáo ngựa. Sau khi xả vũ khí của họ, ban nhạc nhỏ của Texians tranh giành qua bức tường thấp, vòng phía sau nhà thờ và chạy bộ cho các đồng cỏ phía đông, xuất hiện sản phẩm nào. [103] [105] [107] Khi kỵ binh Mexico tiến vào nhóm , Almaron Dickinson và phi hành đoàn pháo binh của ông đã biến một khẩu pháo xung quanh và bắn vào kỵ binh, có thể gây thương vong. Tuy nhiên, tất cả các Texians thoát đã bị giết. [107]
Một người đàn ông trong bộ quần áo da hoẵng giữ một khẩu súng trường trên đầu. Ông được bao quanh bởi những người lính đã chết.
Sự sụp đổ của Alamo (1903) Robert Jenkins Onderdonk, mô tả Davy Crockett cầm khẩu súng trường của mình như là một câu lạc bộ chống lại quân đội Mexico đã vi phạm các bức tường của nhiệm vụ.
Nhóm Texian cuối cùng ở lại mở là Crockett và người đàn ông của mình, bảo vệ tường thấp ở phía trước của nhà thờ. Không thể tải lại, họ đã sử dụng súng trường của họ như là các câu lạc bộ và chiến đấu bằng dao. Sau khi nhẹ nhàng sửa bóng của lửa và một làn sóng của lưỡi lê Mexico, vài Texians còn lại trong nhóm này giảm trở lại về phía nhà thờ. [106] Quân đội Mexico bây giờ kiểm soát tất cả các bức tường bên ngoài và nội thất của các hợp chất Alamo trừ nhà thờ và phòng dọc theo bức tường phía đông và phía tây. [108] binh sĩ Mexico chuyển sự chú ý của họ để một lá cờ vẫy Texian từ mái nhà của một tòa nhà. Bốn người Mexico đã bị giết chết trước khi lá cờ của Mexico đã được nâng lên ở vị trí đó. [Chú ý 13] [109]
Cho giờ tiếp theo, quân đội Mexico đã làm việc để bảo đảm kiểm soát hoàn toàn của Alamo. [110] Nhiều người trong số các hậu vệ còn lại được thu mình trong doanh trại phòng tăng cường. [111] Trong sự nhầm lẫn, các Texians đã bỏ rơi tăng vọt pháo của họ trước khi rút lui . Binh sĩ Mexico quay pháo về phía doanh trại. [102] Khi mỗi cánh cửa đã bị thổi bay lính Mexico sẽ gây ra một cú vô lê của súng hỏa mai vào căn phòng tối, sau đó tính phí trong chiến đấu tay-to-tay. [111]
Một con dao tự nhận là được sử dụng bởi Davy Crockett trong trận của Alamo
Quá ốm để tham gia vào các trận chiến, Bowie có thể chết trên giường. Những người chứng kiến cho cuộc chiến đấu cho các tài khoản xung đột của cái chết của ông. Một số nhân chứng cho rằng họ đã nhìn thấy một số binh sĩ Mexico vào phòng của Bowie, đâm lê anh, và mang anh ta còn sống ra khỏi phòng. [112] Những người khác cho rằng Bowie tự bắn hoặc bị giết bởi lính trong khi quá yếu để nâng đầu của mình. [113] Theo để sử Wallace Chariton, các "phổ biến nhất, và có lẽ chính xác nhất" [114] phiên bản là Bowie đã chết trên giường của mình, "trở lại chuẩn bị tinh thần vào tường, và sử dụng súng ngắn và dao nổi tiếng của ông." [113] đầu tiên hai binh sĩ Mexico mà xông vào phòng đã bị bắn và bị giết bởi súng ngắn Bowie, và vẽ con dao của mình, Bowie giết chết một hoặc hai người lính khác trước khi phần còn lại bị đâm anh ta với lưỡi lê của họ.
Cuối cùng của Texians chết là 11 người đàn ông trông coi hai 12-pounder pháo trong nhà nguyện. [109] [115] Một bắn từ khẩu pháo 18-pounder phá hủy các chướng ngại vật ở phía trước của nhà thờ, và binh lính Mexico nhập tòa nhà sau khi bắn một cú vô lê súng hỏa mai ban đầu. Phi hành đoàn của Dickinson bắn pháo của họ từ apse vào các binh sĩ Mexico ở cửa. Không có thời gian để tải lại, các Texians, bao gồm Dickinson, Gregorio Esparza và James Bonham, lấy súng và bắn trước khi bị lưỡi lê đâm đến chết. [116] Texian Robert Evans, chủ nhân của bom mìn, đã được giao nhiệm vụ giữ thuốc súng rơi vào tay Mexico. Bị thương, anh bò về phía tạp chí bột nhưng đã bị giết bởi một quả bóng súng hỏa mai với ngọn đuốc của ông chỉ inch từ bột. [116] Có phải ông đã thành công, vụ nổ sẽ phá hủy nhà thờ và giết phụ nữ và trẻ em trốn trong phòng thánh. [117]
Như những người lính tiếp cận phòng thánh, một trong những người con trai trẻ của hậu vệ Anthony Wolf đứng để kéo một tấm chăn trên vai của mình. [116] Trong bóng tối, những người lính Mexico nhầm anh ta cho một người lớn và giết đi. [Chú ý 14] [118] Có thể các Texian cuối cùng chết trong trận chiến Jacob Walker, [119] người đã cố gắng để che giấu đằng sau Susannah Dickinson và được lưỡi lê đâm ở phía trước của phụ nữ. [120] Một Texian, Brigido Guerrero, cũng tìm cách lánh nạn trong phòng thánh. [116] Guerrero , người đã bỏ hoang từ quân đội Mexico trong tháng 12 năm 1835, đã được tha thứ sau khi thuyết phục những người lính ông là một tù nhân Texian. [118] [121]
Bởi 06:30 cuộc chiến cho Alamo đã kết thúc. [120] binh lính Mexico được kiểm tra mỗi xác chết, bayoneting bất kỳ cơ thể di chuyển. [118] Ngay cả với tất cả các Texians chết, binh sĩ Mexico tiếp tục bắn, một số giết lẫn nhau trong sự nhầm lẫn. Tướng Mexico đã không thể ngăn chặn khát máu và kêu gọi Santa Anna để được giúp đỡ. Mặc dù nói chung cho thấy chính mình, bạo lực vẫn tiếp tục và buglers cuối cùng được lệnh âm thanh một khóa tu. 15 phút sau đó, binh lính tiếp tục bắn vào xác chết. [122]
Hậu quả [sửa]
Thương vong [sửa]
Một chiếc quan tài bằng đá cẩm thạch trắng ngồi trên một mỏm đá ở phía trước cửa sổ kính màu. Trên mặt trước của chiếc quan tài là một ngôi sao 5 cánh lớn. Khắc trong ngôi sao là những lời "Texas Heroes" và hình ảnh nhỏ của ba người đàn ông.
Một hầm mộ trong nhà thờ San Fernando ngụ ý giữ đống tro tàn của hậu vệ Alamo. Nhà sử học tin rằng nó có nhiều khả năng rằng tro được chôn cất gần Alamo.
Theo nhiều tài khoản của trận đấu, từ năm đến bảy Texians đầu hàng. [Chú ý 15] [123] [124] tức giận rằng đơn đặt hàng của ông đã bị bỏ qua, Santa Anna yêu cầu thực hiện ngay lập tức những người sống sót. [125] tuần sau cuộc chiến, stories circulated that Crockett was among those who surrendered.[124] However, Ben, a former American slave who cooked for one of Santa Anna's officers, maintained that Crockett's body was found surrounded by "no less than sixteen Mexican corpses".[126] Historians disagree on which version of Crockett's death is accurate.[Note 16][127]
Santa Anna reportedly told Captain Fernando Urizza that the battle "was but a small affair".[128] Another officer then remarked that "with another such victory as this, we'll go to the devil".[Note 17][129] In his initial report Santa Anna claimed that 600 Texians had been killed, with only 70 Mexican soldiers killed and 300 wounded.[130] His secretary, Ramón Martínez Caro, later repudiated the report.[131] Other estimates of the number of Mexican soldiers killed ranged from 60–200, with an additional 250–300 wounded.[129] Most Alamo historians place the number of Mexican casualties at 400–600 Mexicans.[129][132][133] This would represent about one-third of the Mexican soldiers involved in the final assault, which Todish remarks is "a tremendous casualty rate by any standards".[129] Most eyewitnesses counted 182 Texians killed.[134] Some historians believe that at least one Texian, Henry Warnell, successfully escaped from the battle. Warnell died several months later of wounds incurred either during the final battle or during his escape as a courier.[135][136]
Mexican soldiers were buried in the local cemetery, Campo Santo.[Note 18][130] Shortly after the battle, Colonel José Juan Sanchez Navarro proposed that a monument should be erected to the fallen Mexican soldiers. Cos rejected the idea.[137]
The Texian bodies were stacked and burned.[Note 19][130] The only exception was the body of Gregorio Esparza. His brother Francisco, an officer in Santa Anna's army, received permission to give Gregorio a proper burial.[130] The ashes were left where they fell until February 1837, when Juan Seguín returned to Béxar to examine the remains. A simple coffin inscribed with the names Travis, Crockett, and Bowie was filled with ashes from the funeral pyres.[138] According to a March 28, 1837, article in the Telegraph and Texas Register,[139] Seguín buried the coffin under a peach tree grove. The spot was not marked and cannot now be identified.[140] Seguín later claimed that he had placed the coffin in front of the altar at the San Fernando Cathedral. In July 1936 a coffin was discovered buried in that location, but according to historian Wallace Chariton it is unlikely to actually contain the remains of the Alamo defenders. Fragments of uniforms were found in the coffin, and it is known that the Alamo defenders did not wear uniforms.[139]
Texian survivors[edit]
Main article: List of Texan survivors of the Battle of the Alamo
Portrait of an unsmiling, middle-aged woman in a voluminous dress. Her hair is piled on the back of her head, with ringlets near her ears. She holds a fan in her hands.
Susanna Dickinson survived the Battle of the Alamo. Santa Anna sent her to spread word of the Texian defeat to the Texas colonists.
In an attempt to convince other slaves in Texas to support the Mexican government over the Texian rebellion, Santa Anna spared Travis' slave, Joe.[141] The day after the battle, he interviewed each noncombatant individually. Impressed with Susanna Dickinson, Santa Anna offered to adopt her infant daughter Angelina and have the child educated in Mexico City. Dickinson refused the offer, which was not extended to Juana Navarro Alsbury for her son who was of similar age.[129] Each woman was given a blanket and two silver pesos.[142] Alsbury and the other Tejano women were allowed to return to their homes in Béxar; Dickinson, her daughter and Joe were sent to Gonzales, escorted by Ben. They were encouraged to relate the events of the battle, and to inform the remainder of the Texian forces that Santa Anna's army was unbeatable.[129]
Impact on revolution[edit]
During the siege, newly elected delegates from across Texas met at the Convention of 1836. On March 2, the delegates declared independence, forming the Republic of Texas. Four days later, the delegates at the convention received a dispatch Travis had written March 3 warning of his dire situation. Unaware that the Alamo had fallen, Robert Potter called for the convention to adjourn and march immediately to relieve the Alamo. Sam Houston convinced the delegates to remain in Washington-on-the-Brazos to develop a constitution. After being appointed sole commander of all Texian troops, Houston journeyed to Gonzales to take command of the 400 volunteers who were still waiting for Fannin to lead them to the Alamo.[143]
Within hours of Houston's arrival on March 11, Andres Barcenas and Anselmo Bergaras arrived with news that the Alamo had fallen and all Texians were slain.[144] Hoping to halt a panic, Houston arrested the men as enemy spies. They were released hours later when Susannah Dickinson and Joe reached Gonzales and confirmed the report.[145] Realizing that the Mexican army would soon advance towards the Texian settlements, Houston advised all civilians in the area to evacuate and ordered his new army to retreat.[146] This sparked a mass exodus, known as the Runaway Scrape, and most Texians, including members of the new government, fled east.[147]
Despite their losses at the Alamo, the Mexican army in Texas outnumbered the Texian army by almost six to one.[148] Santa Anna assumed that knowledge of the disparity in troop numbers and the fate of the Texian soldiers at the Alamo would quell the resistance,[149] and that Texian soldiers would quickly leave the territory.[150] News of the Alamo's fall had the opposite effect, and men flocked to Houston's army.[149] The New York Post editorialized that "had [Santa Anna] treated the vanquished with moderation and generosity, it would have been difficult if not impossible to awaken that general sympathy for the people of Texas which now impels so many adventurous and ardent spirits to throng to the aid of their brethren".[151]
Upon learning of Sam Houston's retreat, Santa Anna knew that he had to move quickly before Houston could muster a large enough army to defeat him. He divided his surviving troops into three separate groups between himself and two of his officers, Morales and Gaona. He ordered Morales to take 1,000 men southwards to restore order in the towns and villages there, and sent Gaona northwards with 800 men towards Mina (present-day Bastrop) to cut off Houston's army from their eastward retreat. Lastly, Santa Anna gathered up his artillery, his surviving generals and officers, and 700 men and joined up with Gaona's forces on their northward journey.
On the afternoon of April 21 the Texian army attacked Santa Anna's camp near Lynchburg Ferry. The Mexican army was taken by surprise, and the Battle of San Jacinto was essentially over after 18 minutes. During the fighting, many of the Texian soldiers repeatedly cried "Remember the Alamo!"[152] Santa Anna was captured the following day, and reportedly told Houston: "That man may consider himself born to no common destiny who has conquered the Napoleon of the West. And now it remains for him to be generous to the vanquished."[153] Houston replied, "You should have remembered that at the Alamo".[153] Santa Anna was forced to order his troops out of Texas, ending Mexican control of the province and giving some legitimacy to the new republic.[153]
Legacy[edit]
Main article: Legacy of the Battle of the Alamo
Alamo Village, an active movie set and tourist attraction north of Brackettville, Texas.
Following the battle, Santa Anna was alternately viewed as a national hero or a pariah. Mexican perceptions of the battle often mirrored the prevailing viewpoint.[154] Santa Anna had been disgraced following his capture at the Battle of San Jacinto, and many Mexican accounts of the battle were written by men who had been, or had become, his outspoken critics. Petite and many other historians believe that some of the stories, such as the execution of Crockett, may have been invented to further discredit Santa Anna.[127] In Mexican history, the Texas campaign, including the Battle of the Alamo, was soon overshadowed by the Mexican–American War of 1846–48.[154]
The rectangular base of a cenotaph. An angel is carved on one end. On the side are carvings of several men, shown wearing bucksin or 19th-century suits. Many hold guns or knives; at the far end, one operates a cannon.
Cenotaph of the Alamo defenders
In San Antonio de Béxar, the largely Tejano population viewed the Alamo complex as more than just a battlesite; it represented decades of assistance—as a mission, a hospital, or a military post.[155] As the English-speaking population increased, the complex became best known for the battle. Focus has centered primarily on the Texian defenders, with little emphasis given to the role of the Tejano soldiers who served in the Texian army or the actions of the Mexican army.[156] In the early 20th century the Texas Legislature purchased the property and appointed the Daughters of the Republic of Texas as permanent caretakers[157] of what is now an official state shrine.[2] In front of the church, in the center of Alamo Plaza, stands a cenotaph, designed by Pompeo Coppini, which commemorates the Texians and Tejanos who died during the battle.[158] According to Bill Groneman's Battlefields of Texas, the Alamo has become "the most popular tourist site in Texas".[2]
The first English-language histories of the battle were written and published by Texas Ranger and amateur historian John Henry Brown.[159] The next major treatment of the battle was Reuben Potter's The Fall of the Alamo, published in The Magazine of American History in 1878. Potter based his work on interviews with many of the Mexican survivors of the battle.[159][160] The first full-length, non-fiction book covering the battle, John Myers Myers' The Alamo, was published in 1948.[161] In the decades since, the battle has featured prominently in many non-fiction works.
According to Todish et al., "there can be little doubt that most Americans have probably formed many of their opinions on what occurred at the Alamo not from books, but from the various movies made about the battle."[162] The first film version of the battle appeared in 1911, when Gaston Méliès directed The Immortal Alamo.[3] The battle became more widely known after it was featured in the 1950s Disney miniseries Davy Crockett, which was largely based on myth.[3] Within several years, John Wayne directed and starred in one of the best-known, but questionably accurate, film versions, 1960's The Alamo.[163][Note 20] In 2004 another film, also called The Alamo, was released. CNN described it as possibly "the most character-driven of all the movies made on the subject". It is also considered more faithful to the actual events than other movies.[164]
The Alamo, issue of 1956
A number of songwriters have been inspired by the Battle of the Alamo. Tennessee Ernie Ford's "The Ballad of Davy Crockett" spent 16 weeks on the country music charts, peaking at No. 4 in 1955.[165] Marty Robbins recorded a version of the song "The Ballad of the Alamo" in 1960 which spent 13 weeks on the pop charts, peaking at No. 34.[166] Jane Bowers' song "Remember the Alamo" has been recorded by artists including Johnny Cash[167] and Donovan.[168]
On June 14, 1956, the U.S. Post Office issued a postage stamp depicting an engraved image of the Alamo, first issued at San Antonio, Texas. At the first day ceremony Assistant Postmaster General Albert J. Robertson was the primary speaker and during a speech he stated that the Alamo is “among the more important of our historical shrines ...The defense of the Alamo is high on the list of the truly great American feats of courage...”[169]
Xem thêm [sửa]
Portal icon Texas portal
Last stand
List of Alamo defenders
List of Texan survivors of the Battle of the Alamo
List of Texas Revolution battles
Ghi chú [sửa]
1.Jump up ^ The plaza covered an area 75 feet (23 m) long and 62 feet (19 m) wide. The Low Barracks was 114 feet (35 m) long, and the Long Barracks was 186 feet (57 m) long and 18 feet (5.5 m) wide. (Myers (1948), pp. 180–81.)
2.Jump up ^ A week after Neill sent his letter, the Texian provisional legislature impeached the governor, who in turn disbanded the legislature. The interim constitution had given neither party the authority to take these actions, and no one in Texas was entirely sure who was in charge. (Todish et al. (1998), pp. 30–31.)
3.Jump up ^ Houston, James Fannin, Frank W. Johnson, and Dr. James Grant. (Todish et al. (1998), p. 30.)
4.Jump up ^ Houston's orders to Bowie were vague, and historians disagree on their intent. One interpretation is that Bowie's orders were to destroy only the barricades that the Mexican Army had erected around San Antonio de Béxar, and that he should then wait in the Alamo until Governor Henry Smith decided whether the mission should be demolished and the artillery removed. Smith never gave orders on this issue. (Edmondson (2000), p. 252.)
5.Jump up ^ The Sabine River marked the eastern border of Mexican Texas.
6.Jump up ^ Volunteers in the Texian Army asserted the right to choose their own leaders, and most of them were unwilling to serve under officers of the regular army.
7.Jump up ^ Although the Rio Grande now marks the border between Texas and Mexico, in this era the Nueces River, several hundred miles north, was considered the southern boundary of Mexican Texas.
8.Jump up ^ The fiesta was in celebration of the birthday of George Washington, the first president of the United States.
9.^ Jump up to: a b Although Santa Anna later reported that Texian cannon fire on February 23 killed two Mexican soldiers and wounded eight others, no other Mexican officer reported fatalities from that day. (Todish et al. (1998), p. 40., Edmondson (2000), p. 304.)
10.Jump up ^ Colonel Juan Almonte's journal did not mention any skirmishes that evening. In 1837, Santa Anna's secretary Roman Martinez Caro did report "two small reinforcements from Gonzales that succeeded in breaking through our lines and entering the fort. The first consisted of four men who gained the fort one night, and the second was a party of twenty-five." (Lindley (2003), p. 131.)
11.Jump up ^ These Texian reinforcements were later dubbed the Immortal 32.
12.Jump up ^ Almonte's journal reported that there was an engagement that night, but that the Mexican troops had repulsed the assault. (Lindley (2003), p. 143.)
13.Jump up ^ Lieutenant José Maria Torres is credited with successfully raising the Mexican flag; he was mortally wounded in the process. (Todish et al. (1998), p. 54.)
14.Jump up ^ According to Edmondson, Wolf then ran into the room, grabbed his remaining son, and leaped with the child from the cannon ramp at the rear of the church; both were killed by musket shots before hitting the ground. (Edmondson (2000), p. 372.)
15.Jump up ^ Edmondson speculates that these men might have been sick or wounded and were therefore unable to fight. (Edmondson (2000), p. 373)
16.Jump up ^ According to Petite (1998), p. 124, "Every account of the Crockett surrender-execution story comes from an avowed antagonist (either on political or military grounds) of Santa Anna's. It is believed that many stories, such as the surrender and execution of Crockett, were created and spread in order to discredit Santa Anna and add to his role as villain."
17.Jump up ^ The identity of this officer is disputed. Edmondson (2000), p. 374 claims that this remark was made by Colonel Juan Almonte, and overheard by Almonte's cook, Ben. Todish et al. (1998), p. 55. attributes the remark to Lieutenant Colonel José Juan Sanchez Navarro.
18.Jump up ^ According to Francisco Ruiz, possibly the alcalde of Béxar, the graveyard was near full and that he instead threw some of the corpses in the river. (Edmondson (2000), p. 374.) However, Sam Houston reported on March 13 that all Mexicans were buried. (Lindley (2003), p. 277.)
19.Jump up ^ Cremating bodies was anathema at the time, as most Christians believed that a body could not be resurrected unless it were whole. (Petite (1998), p. 139.)
20.Jump up ^ Historians J. Frank Dobie and Lon Tinkle requested that they not be listed as historical advisers in the credits of The Alamo because of its disjunction from recognized history.(Todish et al., p. 188.)
__._,_.___
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét