Thứ Bảy, 13 tháng 6, 2020

Cây nhà lá vườn - trần tình Gia Lộc Nguyên

Cây nhà lá vườn - trần tình  Gia Lộc Nguyên

Gia Lộc Nguyên

Thưa các anh chị,
Trước hết xin cám ơn các anh chị đã ghé xem ảnh, tỏ vẻ ưa thích và có lời khích lệ cho tôi. 
Hôm nay tôi xin được "trút bầu tâm sự", nói một lần cho hết rồi thôi.
Nhầm trã lời 1 ít thắc mắc gửi riêng nhờ giải thích tính nghệ thuật các ảnh này tôi xin trình bày khái quát như sau:
1/ Với những exhibitions QTế được PSA (= Photograpic Society of America) và FIAP (= Fédération Internationale de l'Art Photographique) công nhận (nhiều nhất là Đông Âu và Ấn Độ) tất cả đều chấm điểm trên nội dung hơn là hình thức [The journalistic (story-telling) value of the image shall receive priority over pictorial quality]. 
Họ chia làm nhiều thể loại nhưng chính yếu vẫn là:
Màu, đơn sắc, thể thao, du lich, thiên nhiên, con người, động vật hoang dã, phóng sự, chân dung...
Tôi vẫn thích nhiều challenges nên chuyễn hướng về ảnh wildlife và sport nhưng lâu lâu cũng có chụp vài ảnh landscape hay photojournalism chơi nên đề tài thi chỉ hạn chế trong mấy món ưa thích của mình đó mà thôi. 
Về Wildlife hay Sport thì ít người chơi nên mình có ưu thế khi dự tranh thể loại này, chim bay hay người chơi sport là mục tiêu di động, lại ở xa nên chụp rất khó, phần phải có đồ 
nghề thích hợp, sở hữu tính kiên nhẫn và chịu mất thời gian ngồi  rình rập, chờ cơ hội nên khi chấm thi Judges biết, họ cho điểm cả việc có khó chụp hay không vào đó. 

Thí dụ con Egret này, có reflection, đang đứng trên lưng con cá sấu mà miệng có con cá, mắt các con này đều thấy rõ hết là đạt yêu cầu vì ít có cơ hội gặp được.

Beauty and The Beast.jpg




2 tấm trên có khoảng 10 giải nhưng cao quí nhất chỉ là Honorable Mention (cho tấm con sếu đầu đỏ kiếm mồi cho con thơ) 
mà thôi.
Sandhill Crane.jpgĐại bàng đầu trắng là biểu tượng của Hoa Kỳ uy dũng, oai phong tự do xoảy cánh trên cao, thật xa và chỉ sinh sống ở Bắc Mỹ mà thôi nên người nước ngoài họ cũng thích con này lắm. Chụp được nó bắt cá hay tranh mồi thì hay hơn hết.

Bald Eagle.jpg



Tấm này có nhiều giải nhưng cao nhất chỉ là HM mà thôi.

Một tấm Gold Medal về wildlife khác của tôi chụp chim mẹ và con chick (Oyster catcher) rất ý nghĩa, các anh chị nhìn vào đôi mắt chúng sẽ thấy những trìu mến thiết tha, nhất là của chim non đói bụng nhìn mẹ đòi ăn:


Keep quiet .jpg



Riêng về 2 tấm chụp Cherry Blossom ở DC mà có 1 tấm chị HNhung thích đó thì dễ chụp hơn hết, chỉ cần dậy sớm ra lựa chổ vừa ý, gát máy lên chân chống mà bấm vài phát, về lựa lại là có và đó chỉ là loại ảnh Carte Postale. Vào mùa hoa đào, lúc nào chụp lại cũng  giống na ná như thế ví như tấm mùa thu tôi chụp bên West Virginia sau đây cũng cùng thể loại 


Glade Creek Grist Mill .jpg


Ảnh thể thao cũng ít người chơi nên mình dễ lấy giải nếu nộp dự thi. 
Đây là tấm Bronze thể loại này:


Surfing.jpg



Cuối cùng là 1 ảnh bonus tặng các chị: Con Great Egret trống, mùa sinh sản (breeding season) để attract được bạn tình, chúng mọc thêm túm lông tuyệt đẹp trên lưng có thể phùng xoè như chim công và quanh mắt chúng màu vàng bình thường được biến thành xanh lục tuyệt đẹp như trong ảnh, xem mãi chẵng chán (chim chóc khác con người: con trống rực rỡ màu sắc để ve vãn con mái, trong khi đàn bà thì trang điểm đẹp đẻ, đàn ông lại không)



Egret.jpg



2/ Về việc triển lãm ảnh, trước dịch Covid tôi có gửi ảnh cho Hội Ảnh vùng DC mỗi năm triển lãm vài lần chứ còn chưa bao giờ đi xa khỏi đây hết nên chỉ trã lời cho bạn Quang "2 Q" như thế thôi. Còn đem rìu sang Cali để múa thì "kô dám đâu thầy Quang"! 


Triển Lãm 2018.jpg


Triển lãm ảnh tại DC năm 2018

3/ Tâm sự: 
Thưa các anh chị,
Thú thật, như chị Hồng Nhung, Đàm Giang, Michelle ThanhMai khuyến khích tôi cũng muốn bỏ ảnh lên đây thêm mời các anh chị xem chơi nhưng cứ bị cái ám ảnh về clip Trường Xưa Thầy Cũ (TXTC) của mình như một vết ố trong tâm khảm đeo đuổi mãi đến giờ, dứt bỏ chẵng được cho dù biết cái triết lý sống của chị HNhung mới gửi là "Chỉ đi cùng nhau 1 đoạn đường", nhớ chi cho mệt.
Số là năm 2011 tôi làm clip TXTC cho Nhóm bạn bè thân quen với cái MS PPS. dạng Power Point Show mở, không khoá an toàn với mật mả. 
Ngoài 1 đồng nghiệp trẻ (74?) download nguyên si rồi up lên YouTube cho dễ xem (tôi xin cám ơn bạn này) còn có 1 đàn anh xé ra mà chọn lại những ảnh họ thích để làm clip riêng cho anh ấy. Đây là 1 chuyện buồn khó quên. 
5 năm sau tôi liên lạc được với các Thầy Cô còn sinh tiền, hoặc thân nhân họ nếu h đã qua đời, để xin trực tiếp thêm các hình ảnh của họ mà bổ sung vào cho đầy đủ (ví như Cô Hương Thư, Cô Lâu, Thầy Tất, Thầy Biền, Thầy Hượt, Thầy Tạo, Thầy Trang, Thầy TháTường, Thầy Chương...) rồi làm thêm 1 version thứ nhì đầy đủ hơn rất nhiều (cái mà anh Hồ duy Thiện vừa post lên DĐ không lâu). Bất ngờ sau vài ngày lại có 1 bạn trẻ khác post lên Forum cái clip của tôi bị ns VTHân lấy nguyên con rồi speed up từ 15 phút còn 5 phút để chêm vào đó bản nhạc phổ thơ của ta rồi upload trở lại. 
Clip tôi làm với transitions uyển chuyển để xem mà hồi tưởng lại các thầy cô và khung cảnh trường xưa nhưng vì bài nhạc của họ muốn cho vào chỉ có 5 phút nên buộc họ phải đẩy tốc độ clip lên chạy như xe tốc hành với mục đích cho người nghe bản nhạc trong clip chứ chẵng còn ý nghĩa TXTC gì c, mất hết tính nghệ thuật. Buồn cười!
Qua chuyện kể trên thử hỏi làm sao tôi còn hứng thú đ chia sẻ các tác phẫm nghệ thuật của mình ra đây nữa 
Xin các anh chị suy nghĩ và tự trã lời cho mình nha.
Cuối cùng xin thân chúc các anh chị một cuối tuần vui khoẻ, an bình.
TPN
*PS: Chân thành cảm ơn 2 thi sĩ tôi mến mộ từ lâuLộc Bắc, Minh Tịnh cũng như anh H Duy Thiện đã biết rõ và luôn ủng hộ tôi trong lĩnh vực nghệ thuật chân chínhĐa tạ các Ô.
__._,_.___

Posted by: GiaLoc Ng

Reply via web postReply to senderReply to groupStart a New TopicMessages in this topic (1)
__________________
To join this group, contact the Moderators.
To Post a message, send to our group's email address.
To Unsubscribe, send a blank message to: G.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét