Chúng tôi lấy VietNam Airlines bay hai tiếng từ SaiGon đi Singapore. Ông nào ở SaiGon bị vợ làm yêu sách không nấu phở cho ăn thì đừng nhụt chí hay xuống nước: mua vé máy bay ra ngoại quốc vào business lounge của phi trường Tân Sơn Nhất thì chẳng những có phở, mà còn có chả giò, thịt kho tiêu, cá cơm khô, bún gạo xào chay..., bao nhiêu là món ăn Việt Nam.
Singapore là nước duy nhất trên thế giới vừa là đảo, vừa chỉ là một thành phố. Có vài quốc gia chỉ có một thành phố như Monaco, Vatican..., nhưng những nước này ở trên đất liền. Diện tích Singapore chỉ là 719 km2 (278 square miles), nhỏ bằng 1/3 Thành phố Sài-Gòn - 2,095 km2 (809 square miles), và chỉ hơn 1/2 thành phố Los Angeles - 1,302 km2 (500 square miles).
Singapore bị Anh đô hộ bắt đầu từ năm 1819, bị Nhật chiếm đóng năm 1942-1945, rồi lại là thuộc địa Anh, và cuối cùng độc lập năm 1965.
Singapore có 5.4 triệu dân, với 74.2% là người Hoa, 13.3% là người Mã-Lai, và 9.2% là người Ấn Độ. Ngôn ngữ chính là tiếng Anh, nhưng tất cả những dân có gốc là nước khác như Tầu, Mã-Lai và Ấn Độ đều phải thi đậu ở trường học viết và nói ngôn ngữ nguyên thủy của mình.
Vào đầu thập niên 1800 trước khi Anh đô hộ Singapore, dân số Singapore chỉ có 1000 người. Người Anh đến mở đồn điền cao su nên chẳng mấy chốc dân Hoa di dân đến làm việc, nâng tổng số dân Singapore vào năm 1860 lên đến 80,000 người, hầu hết là người Hoa.
Tôi phải thú thật là cho dù tôi đã có đọc sách, tin tức, biết chút ít về sự tân tiến, tôi hoàn toàn kinh ngạc về nền văn minh của xứ này khi đặt chân đến Singapore. Tất cả mọi nơi đều sạch sẽ, ngăn nắp. Từ phi trường đồ sộ đến xe cộ mới mẻ,
đến công trình kiến trúc Marina Bay Sands, đến downtown đầy nhà chọc trời cao ốc mỗi building một kiểu vẽ khác lạ giống như Tokyo,
tất cả có lẽ nhờ công khó của một người đã có viễn tượng lãnh đạo cho xứ sở của mình: Lý Quang Diệu (Lee Kuan Yew).
Lý Quang Diệu sinh năm 1923 ở Singapore, mất vào năm ngoái 2015, là Thủ Tướng đầu tiên của Singapore từ năm 1965- 1990. Khi lên chức Thủ Tướng, Singapore là một nước nhỏ bé, nghèo nàn, ít tài nguyên, đất đai sình lầy ruồi muỗi. Thế nhưng chỉ cần một thế hệ mà Lý Quang Diệu đã biến Singapore từ vùng Đệ Tam Thế Giới trở thành Đệ Nhất Quốc Gia.
Cùng theo sự chuyển mình biến chuyển dân chúng đến đà thịnh vượng, Lý Quang Diệu cũng diệt được một con bọ xấu nằm trong xương thịt của tất cả dân chúng Á Châu, trừ khử biến mất khỏi Singapore: tham nhũng.
Singapore có nhiều luật gay gắt một du khách có thể không để ý:
- Say rượu lái xe hình phạt nặng nhất lên đến 10 năm tù ở.
- Đàn ông không được hôn nhau nơi công cộng.
- Không bấm nút xoáy nước bồn toilette ở một toilette công cộng sau khi dùng, hình phạt là $500 Singapore dollars.
- Cấm khạc nhổ nơi công cộng. Rất nhiều nơi công cộng cấm hút thuốc.
- Du khách không được phép mang chewing gum vào Singapore, theo một đạo luật ban hành vào năm 1992 cấm xuất cảng và nhập cảng chewing gum. Lý do? Vào năm 1987 khi hệ thống xe điện Mass Rapid Transit hoàn thành với phí tổn 5 tỷ dollars, vài hành khách tinh nghịch dùng chewing gum nhai rồi dán lên những "sensor" làm cửa xe điện không đóng lại được. Vì thế Singapore ban luật cấm nhập cảng chewing gum. Dân chúng hiện thời chỉ có thể mua gum y tế giúp lợi cho răng lợi, nhưng phải có toa bác sĩ.
Nhổ chewing gum ngoài phố nếu bị bắt, hình phạt là $700 Singapore dollars.
Một trong những hình phạt của Singapore là quất roi vào mông (cởi quần), trừ khi là phụ nữ hay là đàn ông trên 50 tuổi.
Việc đánh roi này có một lần đã làm bang giao giữa Mỹ và Singapore căng thẳng. Năm 1994, một cậu thanh niên Mỹ trẻ tuổi tên Michael Fay bị kết ăn cắp cờ và bảng hiệu, vẽ sơn trên xe hơi, tòa xử phạt bốn tháng tù ở, $2,214 dollars tiền phạt, và bị quất 6 roi.
24 Thượng Nghị Sĩ Mỹ ký tên xin Singapore khoan hồng việc đánh roi. Tổng Thống Clinton nói hình phạt này quá khủng khiếp và cũng làm áp lực cho Singapore bỏ hình phạt quất roi.
Singapore nói vì nể địa vị Tổng Thống Mỹ nên giảm bản án quất roi từ 6 xuống còn 4.
Ngày 5 May 1994, Michael bị quất bốn roi và tống giam cho đến 83 ngày sau được thả tù ra sớm vì hạnh kiểm tốt.